Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1109: Mua nhà

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:13:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Tiếu xe cấp cứu rời , khẽ gật đầu với , mở khóa xe đạp về.

 

Cô trả xe đạp, trở về ký túc xá lưu học sinh. Nhìn chiếc giường đối diện vẫn còn trống, cô thầm nghĩ bạn cùng phòng tương lai dễ sống chung .

 

Thấy sắp 8 giờ, La Tiếu lấy chiếc di động mua với giá c.ắ.t c.ổ hồi ban ngày, gọi về nhà. Vẫn là chỉ reo một tiếng nhấc máy. La Tiếu dặn bà Dung ghi nhớ điện thoại, đó cúp máy, bảo bà thử gọi .

 

Điện thoại kết nối xong, Nghiên Nghiên hỏi: “Mẹ ơi, lúc nào cũng tìm ạ?”

 

, mua di động , lúc nào cũng thể mang theo bên . khi học thì thể tùy tiện máy , như sẽ ảnh hưởng khác học, lịch sự. Khi nào tiết học, Nghiên Nghiên việc gì đều thể gọi cho .”

 

“Vâng ạ. Vậy đến lúc đó cho con , lúc nào gọi , lúc nào gọi ạ. Con đứa trẻ mất lịch sự .”

 

“Tốt, chờ chính thức khai giảng, nhận thời khóa biểu, sẽ cho con , ?”

 

“Vâng, chuyện với em gái ạ.”

 

“Mẹ ơi, hôm nay tìm nhà mệt lắm ạ?”

 

La Tiếu lập tức bật , tâm tư của con bé chứ: “Mẹ tìm một căn nhà một chút, nên đến giờ vẫn tìm . sẽ cố gắng.”

 

, hôm nay La Tiếu cũng chạy đến mấy văn phòng môi giới khác, nhưng đều căn nhà cô .

 

Mai tìm tiếp . Thật sự nữa thì đành thuê một căn hộ, nộp đơn xin , từ từ tính .

 

Nguyệt Nguyệt ở đầu dây bên hỏi: “Mẹ ơi, ăn tối ạ?”

 

“Chưa, về, định gọi cho các con xong mới ăn.”

 

“Mẹ vất vả quá.”

 

“Không vất vả, vì cũng các con sớm ngày qua đây.”

 

Nói chuyện thêm vài câu, cô mới cúp máy.

 

Tiếp đó, cô gọi cho ông bà nội, ba, sư phụ và sư nương, nhà họ Viên. Cuối cùng, cô nghĩ ngợi một lát gọi cả cho Cảnh Vạn Bằng, báo điện thoại cho họ một lượt.

 

Gọi điện thoại xong, hôm nay quả thật cũng mệt. Cô khóa kỹ cửa sổ thẳng gian.

 

Ngâm trong bồn tắm xong, cô bắt đầu dọn dẹp gian. Sau khi khai giảng, ký túc xá sẽ thêm một ở, đến lúc đó sẽ tiện gian nữa.

 

Cô nghĩ đến một nhiệm vụ khác của khi sang đây. Chờ tìm nhà, an bài cho bọn trẻ xong, lẽ cô sẽ bận rộn .

 

việc trong gian cả đêm, sắp xếp thứ cần thiết, lúc mới nghỉ ngơi.

 

Ngày hôm , cô khỏi gian, vẫn từ sớm. hôm nay cô thuê xe đạp. Hôm qua, ở quán ăn Trung Quốc, cô cách đây xa còn một quán ăn Trung Quốc khác, mở cửa cả ngày.

 

La Tiếu bộ xa liền tìm thấy. Quán bánh cuốn, bánh bao kim sa, xíu mại tôm, bánh bao, sữa đậu nành, các loại cháo. Người ăn cũng ít, cô còn gặp mấy vị đồng hương ở đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1109-mua-nha.html.]

 

La Tiếu bước , liền tiến lên chào hỏi. Ông chủ quán bụng. Cô gọi sữa đậu nành và xíu mại tôm, ông chủ còn tặng thêm hai cái bánh bao kim sa, bảo cô thường xuyên đến. Biết cô sang đây du học, vẻ mặt ông kiêu hãnh như thể chính Harvard học , thật tự hào.

 

Ông còn dùng tiếng Anh mấy lưu loát tự hào kể với những khách quen, rằng cô gái Trung Quốc chúng du học ở Harvard. Những đó cũng hưởng ứng, còn giơ ngón tay cái với La Tiếu.

 

La Tiếu lịch sự gật đầu, mỉm đáp .

 

Dùng bữa xong, cô bắt đầu công cuộc tìm nhà.

 

cả một buổi sáng trôi qua, chạy khắp các văn phòng môi giới gần đây đều căn nhà cô . Cô bắt đầu cảm thấy chút viển vông.

 

Đi một vòng, cô định xa hơn một chút, thì thấy tiếng bên cạnh gọi: “Là cô , cô gái phương Đông hôm qua kìa! Ôi, trời ơi, thật sự gặp .”

 

La Tiếu còn kịp phản ứng, cô vây quanh. Cô họ gì đó về chuyện cứu hôm qua, thầm nghĩ chẳng lẽ ông lão hôm qua xảy chuyện gì? Chắc .

 

Cô cũng hoảng sợ, hỏi: “Có ông lão hôm qua cứu vấn đề gì ạ?”

 

Bà lão hôm qua liền xua tay bảo gọi , bà tới: “Cô gái phương Đông, cháu giỏi lắm. Hôm qua cháu cứu mạng Y Ân. Hôm nay nhà ông tìm cháu suốt, đến trường học cũng tìm cháu.”

 

Nguyên lai ông lão vấn đề, thế là cô yên tâm , cô hết hồn.

 

Rất nhanh, hai đàn ông tới. Bà lão giới thiệu: “Hai vị là con trai của Johnson Y Ân, Ellen và Carter.”

 

giới thiệu La Tiếu cho họ: “Ôi, vẫn nên xưng hô với cháu thế nào đây, cô gái phương Đông.”

 

La Tiếu tự giới thiệu: “Cháu tên là La Tiếu, đến từ Trung Quốc.”

 

Theo lời mời của Ellen, họ di chuyển đến một quán cà phê gần đó chuyện. Ellen họ đến trường mà tìm cô.

 

La Tiếu mới đang tìm nhà, nhưng đều ý lắm.

 

Ellen hỏi yêu cầu của cô, suy nghĩ một chút: “Loại nhà cho thuê thì gần như . một chỗ phù hợp với yêu cầu của cô đang bán. Nếu cô hứng thú, thể cân nhắc.”

 

La Tiếu suy nghĩ, đúng là thể cân nhắc. Dù thì bây giờ mua cũng lỗ, cùng lắm lúc bán. Thế là họ ở quán cà phê bao lâu, Ellen và Carter liền đưa La Tiếu đến căn nhà đó.

 

Căn nhà bảo dưỡng khá , cũng chỉ mới quyết định bán gần đây, vì chủ nhà sắp rời khỏi bang Massachusetts, chuyển đến Los Angeles bang California, nên bán nhà.

 

La Tiếu tham quan xong thì vô cùng hài lòng. giá cả cũng vô cùng "". Dù , La Tiếu vẫn quyết định mua, hẹn sáng mai thủ tục sang tên.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

La Tiếu cảm ơn Ellen và Carter. Cô vốn định mời họ ăn cơm, nhưng họ còn đến bệnh viện để đổi ca với nhà, nên họ chia tay ngay ở ngã tư.

 

Để đề phòng, đường về, La Tiếu còn tìm một văn phòng môi giới, thuê một đại diện chuyên nghiệp, hẹn ngày mai cùng . Tiền lớn chi, cần tiết kiệm chút tiền lẻ , phòng khi vấn đề gì ở khâu trung gian.

 

Nhà cửa định xong, La Tiếu cũng yên tâm. Buổi tối, cô mang theo một cái pizza về ký túc xá. Mở cửa phòng , cô thấy bạn cùng phòng đến.

 

La Tiếu mỉm : “Chào bạn, là La Tiếu, đến từ Trung Quốc.”

 

 

Loading...