Kiều Hoa cố nén cơn bực bội: "Bà nội, nước ngoài chữa còn chẳng ăn thua, bà nghĩ cô tin bao nhiêu phần?"
Bà cụ Kiều sang La Tiếu, vẻ mặt áy náy: "Bác sĩ La, thằng cháu chiều hư, chữa trị lâu ngày khỏi nên tâm tính nó cũng phần nóng nảy, mong cô đừng chấp nhặt với nó.
Dù thế nào nữa, cũng xin cô tay cứu giúp. Bà già tin cô. Cho dù đến cuối cùng vẫn kết quả, thì cũng chẳng tệ hơn hiện tại là bao. Nếu thực sự đến bước đường cùng, thì đó cũng là mệnh của nó.
chỉ cần còn sống ngày nào, sẽ tìm cách cứu nó ngày đó. Ai bảo nó là do một tay nuôi lớn, là hòn ngọc quý tay , là mạng sống của chứ."
Kiều Hoa bà mà xúc động: "Bà nội, sức khỏe bà cũng , đừng kích động quá. Cháu lời bà là chứ gì."
La Tiếu thấy Kiều Hoa cũng đến mức hết t.h.u.ố.c chữa, ấn tượng về cũng khá hơn một chút.
Kiều Hoa đưa tay lau nước mắt cho bà, sang với La Tiếu: "Cô cần hỏi ý kiến chúng nữa, cô thấy phương pháp nào thì cứ dùng. nông nỗi , còn thể tệ hơn nữa ?
Biết kỳ tích thật, để vả mặt mấy đứa vẫn nhạo ."
Anh tự giễu.
La Tiếu nhàn nhạt : "Dùng phương pháp nào các tự chọn. Thời gian của hạn, cho các mười phút suy nghĩ."
Bà cụ Kiều suy tư một lát hỏi: "Bác sĩ La, mạo hỏi một câu, cô định thành phố nào ?"
"Boston."
Bà cụ cháu trai: "Kiều Hoa, bà già , sớm muộn gì cũng rời xa cháu. Tâm nguyện lớn nhất của bà lúc sinh thời là thấy cháu dậy , sống vui vẻ như bao bình thường khác."
Kiều Hoa đỏ hoe mắt, một lúc hạ quyết tâm: "Cháu sẽ nước ngoài."
Bà cụ vỗ vai cháu: "Tốt lắm."
Rồi bà sang La Tiếu: "Bác sĩ La, mấy ngày tới sẽ thủ tục cho nó, cố gắng để nó cùng chuyến với cô, sang bên đó cũng chiếu ứng lẫn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1098-neu-thuc-su-den-buoc-duong-cung-thi-do-cung-la-so-menh-cua-no.html.]
Lục Nghị Thần thì vui. Vợ là bác sĩ chứ bảo mẫu .
La Tiếu cũng hiểu ý bà cụ, nên im lặng chờ bà tiếp.
Bà cụ Kiều giải thích: " cũng giấu gì hai . Mẹ ruột thằng bé ly hôn với bố nó từ sớm. Nó thằng con trời đ.á.n.h của ép , vẫn ở tái hôn, cuộc sống khổ cực.
Tám năm , nhà đẻ tìm nó, đưa sang bên đại dương. Ông ngoại Kiều Hoa chỉ mỗi mụn con gái , nên ba năm khi qua đời để bộ gia sản cho nó.
Trước đây Kiều Hoa phẫu thuật ở Bệnh viện Đa khoa Massachusetts ở Boston nhưng thành công. Nhà ngoại nó một bất động sản gần bệnh viện, hai thể đến đó ở tạm."
La Tiếu hiểu vấn đề, mỉm : "Không cần ạ. Lần tu nghiệp chỉ , chúng theo đoàn, sang đó việc đều theo chỉ huy."
Bà cụ gật gù: "Ra là . Thế thì chúng sẽ nhanh chóng tất thủ tục, khi nào Kiều Hoa sang đến nơi sẽ hẹn lịch điều trị với cô ."
La Tiếu gật đầu đồng ý.
Bà cụ hắng giọng: "Bác sĩ La, chi phí tính thế nào?"
"Châm cứu mỗi một ngàn, đả thông kinh lạc mỗi hai ngàn, t.h.u.ố.c thang tính riêng."
Người phụ nữ trung niên cùng nhịn nữa, chanh chua xen : "Sao cô cướp luôn cho nhanh?"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
La Tiếu chẳng thèm bà lấy một cái, thẳng cửa: "Chữa tùy các , cũng ."
Cô kéo tay Lục Nghị Thần bỏ ngoảnh .
Lục Nghị Thần nắm tay vợ dạo bước trong tuyết: "Bé Tiếu, nhận thì từ chối , em coi thường."
La Tiếu ngẩng đầu chồng: "Việc gì chê tiền chứ . Với em coi thường, họ gì cũng chẳng ảnh hưởng đến em. Em lấy thù lao theo công sức bỏ , chê đắt thì khỏi chữa."
Lục Nghị Thần xoa đầu cô: "Được , em giận là ."
Hai ghé cửa hàng tạp hóa đầu ngõ mua ít giấy màu về nhà đèn lồng cùng các con, tận hưởng thời gian gia đình ấm áp.