Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1095: Chịu thua rồi chứ gì

Cập nhật lúc: 2025-11-17 08:18:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lục Nghị Thần tan , đón vợ con về nhà họ La. Món bỏng ngô, bỏng gạo và đậu tương nổ La Tiếu mang về khiến lũ trẻ thích mê tơi.

 

Hôm nay đại gia đình họ La tụ họp đông đủ để tiễn La Tiếu. Mọi cùng nâng ly chúc cô việc thuận lợi, sớm ngày học thành tài trở về.

 

La Đạo Nhân đặt ly rượu xuống, dặn dò: "Tiếu Tiếu, mấy ngày nữa là cháu . Chuyến ít nhất cũng nửa năm, một năm. Núi cao sông dài, chuyện gì gia đình cũng giúp ngay, cháu nhất định tự chăm sóc bản nhé."

 

Nhìn cả gia đình ai nấy đều rưng rưng nước mắt, La Tiếu xúc động. Từ khi trở về nhà họ La, trừ hiểu chuyện , ai cũng đối xử với cô. Mấy năm nay tình cảm càng thêm gắn bó, cô thực sự coi họ là ruột thịt.

 

Nghe lời ông nội dặn, trong lòng cô trào dâng nỗi quyến luyến nỡ rời xa: "Ông nội yên tâm, hễ kỳ nghỉ dài là cháu sẽ về thăm ngay. Khả năng học tập của cháu thế nào ông đấy, khi chương trình ba năm cháu chỉ học hai năm là xong thôi. Cháu sẽ cố gắng lấy bằng sớm để về nước."

 

Ăn uống xong xuôi, quây quần trò chuyện về công việc, học tập.

 

Chu Quế Phương cứ dặn dặn La Tiếu sang bên đó thế thế , lo cháu gái nơi đất khách quê quen nước quen cái. La Tiếu hề thấy phiền, mỉm kiên nhẫn lắng bà nội dặn dò.

 

La Húc Ngôn ghé gần: "Bà nội yên tâm , nửa năm cháu chuyến lưu diễn nước ngoài, cháu sẽ tranh thủ ghé thăm em gái."

 

La Húc Viễn cũng tiếp lời: "Bà , đó cháu và Tiêu Nhã cũng bàn năm nay sẽ xuất ngoại một chuyến. Đến lúc đó cháu và cả sẽ sắp xếp thời gian xen kẽ sang thăm em , thế là bà yên tâm nhé."

 

Chu Quế Phương thì nỗi lo trong lòng cũng vơi phần nào.

 

Cảnh Yến Thu : "Bà ơi, khéo cháu mấy bạn học cũng đang nghiên cứu sinh ở trường thương mại bên Boston, cháu sẽ gọi điện nhờ họ để ý giúp đỡ Tiếu Tiếu ạ."

 

Chu Quế Phương gật đầu hài lòng: "Thế thì quá, quen giúp đỡ cũng an tâm hơn hẳn."

 

La Hạo Thiên đưa cho La Tiếu một phong bì: "Tiếu Tiếu, bố chẳng giúp gì cho con, cũng con thiếu tiền, nhưng bố tặng con cái gì. Con cầm lấy tiền , coi như chút tấm lòng của bố."

 

La Tiếu bật : "Bố , bố dốc hết tiền tiết kiệm mấy tháng nay đấy?"

 

La Hạo Thiên nỡ xa con gái. Tuy bình thường sống cùng , nhưng con ở ngay Kinh Thị, ngay bên cạnh vẫn hơn. Giờ con sắp bay sang tận bên đại dương, lòng ông hụt hẫng vô cùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1095-chiu-thua-roi-chu-gi.html.]

"Bố, kỳ nghỉ là con về ngay mà. Võ nghệ của con thế nào bố còn lạ gì, nên bố cứ yên tâm. Con gái bố sẽ học hành chăm chỉ, cố gắng học hết những kỹ thuật y học tiên tiến của nước ngoài mang về đền đáp tổ quốc, rạng danh cho bố."

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

"Được, bố tin con. Đi ngoài nhớ giữ gìn sức khỏe nhé."

 

Mấy cũng định dúi bao lì xì cho cô nhưng La Tiếu từ chối: "Em các thương em, bày tỏ tấm lòng, nhưng em xin nhận tấm lòng thôi ạ."

 

La Tư Viễn đỡ Cảnh Yến Thu xuống, vờ trách móc: "Tiền của bố em nhận, tiền của bọn em nhận? Sao mà phân biệt đối xử thế?"

 

La Tiếu láu lỉnh: "Ai bảo em là con gái rượu của bố chứ."

 

Lục Nghị Thần lúc bước tới: "Tấm lòng của Tiếu Tiếu xin ghi nhận, sự quan tâm yêu thương của cả nhà là đủ ạ."

 

Mấy ngày nay sốt ruột lắm. Vừa gọi điện thoại xác nhận danh sách chốt, tổng cộng bốn đồng chí cử , là một trong đó. Tuy nhiên họ trải qua một tuần huấn luyện khi xuất phát.

 

Dù thế nào thì cũng tranh thủ suất . Tuy thể kè kè bên cạnh cô 24/24, nhưng phần lớn thời gian sẽ ở Boston, ít nhất cũng cách cô quá xa.

 

La Giai Duyệt lúc chạy tới: "Ôi chao, các chị tình yêu thương là đủ , dùng tiền quan tâm đến cô em họ , em đang cần đây ."

 

La Húc Viễn cô em họ chọc : "Nói xem nào, em cần tiền gì?"

 

La Giai Duyệt vốn xinh xắn đáng yêu, lên càng ngọt ngào: "Các chị ơi, ở trường em đang học đàn violin với một chị khóa . Con bé Ngưu Tiểu Mỹ ở cùng khu tập thể cũng học cùng trường đại học với em, hôm nọ lời qua tiếng thế nào em lỡ miệng... c.h.é.m gió.

 

Mà cái đàn violin đấy đắt khủng khiếp, với tiền em tiết kiệm chắc chỉ mua nổi cái dây đàn. hôm đấy mặt bao nhiêu em lỡ khoác lác . Các chị giúp em với ạ? Nếu yên tâm em thể giấy nợ mà."

 

Cô bé thêm lí nhí: " mà tiền đợi em trả dần dần ạ."

 

Nói xong cô chắp tay ngực, vẻ mặt đáng thương: "Giúp em mà."

 

Mọi thấy điệu bộ của cô bé thì ồ lên. La Húc Viễn : "Cái thói c.h.é.m gió nhé. Lần em c.h.é.m cái gì to hơn mà bọn xoay thì tính ?"

 

Anh cốc nhẹ đầu cô em: "Mới khích bác vài câu mắc bẫy , em cũng giỏi thật đấy."

 

 

Loading...