Sáng hôm , La Tiếu chuẩn xong xuôi, chơi ghép hình với các con một lúc, thấy giờ giấc cũng hòm hòm mới dậy định .
Vốn dĩ cô định một , nhưng Lục Nghị Thần đợi sẵn ở cửa. La Tiếu bảo: "Anh ở nhà chơi với con , chuyện gì to tát ."
Lục Nghị Thần đón lấy túi xách của cô: "Anh cùng em, nhanh về nhanh."
Ra đến cổng, còn bồi thêm một câu: "Tối qua em ngủ muộn quá, yên tâm để em lái xe, để đưa cho an ."
La Tiếu lườm chồng một cái cháy mắt, thầm nghĩ: Anh còn mặt mũi mà ? ngủ muộn vì ai, còn chắc?
Cử chỉ đáng yêu đó thoát khỏi mắt Lục Nghị Thần, sủng nịch xoa đầu cô: "Thôi , tối qua là của , xin . Xong việc đưa em chỗ lắm."
La Tiếu lườm thêm cái nữa leo lên ghế phụ.
Lên xe, Lục Nghị Thần kéo cô gần: "Giận thật đấy ? Sau sẽ kiềm chế, ai bảo em 'ngon miệng' thế gì."
Nói xong hôn chụt khóe môi cô: "Ngồi vững nhé, xuất phát thôi."
Anh đầy cưng chiều. La Tiếu nghĩ bụng, nếu nhờ cơ địa do uống nước linh tuyền, khéo giờ cô vẫn còn liệt giường, cái tên sức trâu thật, hành hạ đến là khổ.
Đến bệnh viện, đỗ xe xong thấy vợ chồng La Thiên Minh đợi co ro.
La Tiếu bước tới: "Người đến ?"
La Thiên Minh lắc đầu: "Chưa thấy cả. Nếu bọn nó chuyến tàu đêm qua thì giờ cũng đến nơi ."
La Tiếu lạnh lùng: "Họ mặt, giấy nợ chữ ký của họ thì ông bà lấy tiền ."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phùng Tuệ thắc mắc: "Có hai vợ chồng ký là , cứ bắt tụi nó lên gì, tốn kém tiền vé tàu xe."
La Tiếu cổng: "Người cho vay cũng tính rủi ro chứ. Nói khó thì là để phòng ngừa vạn nhất ông bà trả , món nợ sẽ rơi xuống đầu con cái ông bà. Họ cần và đồng ý, tránh chối cãi lằng nhằng."
Phùng Tuệ xong thì im bặt.
lúc , La Tiếu thấy Hoắc Vũ Hạo từ cổng, cô vẫy tay: "Hoắc Vũ Hạo, ở đây."
Hoắc Vũ Hạo bước gần : "Chờ lâu ?"
Anh chào hỏi Lục Nghị Thần bên cạnh mới giải thích: "Tàu hôm nay trễ một chút."
La Tiếu đáp: "Bọn cũng tới thôi, lâu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1080-hoan-toan-that-vong.html.]
Cô giới thiệu vợ chồng La Thiên Minh cho Hoắc Vũ Hạo. Đang chuyện thì thấy La Bân dẫn La Phỉ và La Thụy tới.
La Phỉ và La Thụy suýt nữa nhận La Tiếu. Không ngờ bao năm gặp, La Tiếu đổi nhiều quá, sang trọng và xinh hơn hẳn.
Hai họ đến nơi thì mở miệng chào hỏi đàng hoàng, chỉ La Bân sừng sững ở đó, mặt mũi sưng sỉa đang toan tính gì. Nếu vì nhân cơ hội lên Kinh Thị chơi thì còn lâu mới thèm .
Nhìn đồng hồ, La Tiếu dẫn sang quán đối diện, tìm chỗ xuống, gọi một ấm mới bắt đầu việc chính.
Vừa thấy ký tên giấy nợ, mặt La Bân lập tức xầm : "Tại bắt bọn ký tên?"
La Tiếu bình thản đáp: "Để các trong nhà nợ một khoản tiền lớn như . Nếu cha các trả thì các trách nhiệm trả . Số tiền lớn thế , gì đảm bảo thì ai dám cho vay? Các cứ bàn bạc quyết định."
Nói xong, cô dậy kéo Lục Nghị Thần và Hoắc Vũ Hạo sang một bàn khác cách đó khá xa, gọi ấm mới để mặc gia đình họ tự giải quyết. Cô cũng dặn dò Hoắc Vũ Hạo cách giấy nợ, và nhấn mạnh tiền tính lãi suất ngân hàng.
Bên ba chuyện trò vui vẻ, bên La Bân ầm ĩ lên.
"Con La Tiếu chẳng giàu lắm ? Sao bố còn vay ngoài? Bố nuôi nó bao năm, tiền chữa bệnh nó bỏ cũng là lẽ đương nhiên mà?"
La Thiên Minh thất vọng về thằng con trai quý tử, ông sang hai đứa con còn đang im lặng: "Ý hai đứa thế nào, vay ?"
La Phỉ : "Bố, chỉ cần chữa khỏi bệnh cho bố, con ý kiến gì ạ."
La Thụy liếc ông cả đang hầm hè, : "Bố, vay ạ. Phải chữa bệnh , chúng con cùng trả."
La Bân khẩy: "Mày còn đang học, năm nay thi đại học , thì lắm. Trừ khi mày bỏ thi, học đại học nữa mà ngay bây giờ, chứ tao là tao khả năng , tao cũng ký cái giấy nợ ."
La Thiên Minh lời của thằng con trai cho tức đến mức ôm n.g.ự.c suýt ngất.
La Thụy thấy hoảng hốt: "Bố, chữ ký con và chị cả ký, bọn con nhận nợ, bố cứ yên tâm."
Đợi La Thiên Minh hồi phục , La Thụy sang mời nhóm La Tiếu qua. Hoắc Vũ Hạo rõ quy tắc cho vay, cũng thẳng là nể mặt La Tiếu mới cho mượn. Giấy nợ nhanh chóng xong, cuối cùng La Bân nhất quyết ký, nhưng Hoắc Vũ Hạo cũng chẳng quan tâm, miễn nhận nợ là .
La Tiếu đưa La Thiên Minh khu nội trú thủ tục nhập viện, để họ tự chọn bác sĩ điều trị. Phùng Tuệ thắc mắc: "Chẳng bảo y thuật của cô giỏi lắm ?"
La Tiếu lạnh lùng đáp: "Hôm qua , đang trong kỳ nghỉ phép, mấy ngày nữa là nước ngoài. Bệnh viện quy định của bệnh viện. Hơn nữa ở đây nhiều là thầy của , tay nghề họ còn cao hơn nhiều."
Xong xuôi việc, La Tiếu mới . Biết cô sắp nước ngoài, nhiều đồng nghiệp gặp mặt đều chào hỏi và gửi lời chúc phúc. La Tiếu lễ phép cảm ơn và mỉm đáp .
Ra khỏi bệnh viện, La Tiếu Hoắc Vũ Hạo: "Đi thôi, giúp bọn việc lớn thế , mời một bữa trò mới ."