Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1074: Biết sai chịu sửa cũng là ông ngoại tốt

Cập nhật lúc: 2025-11-17 05:24:21
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

**Tác giả:** Xuân Quang Mãn Viên

 

Lục Nghị Thần thu tay về, khởi động xe. Người phụ nữ nhỏ bé của lúc nào cũng thiện lương như thế.

 

Hai vợ chồng đưa hai con gái về nhà họ La. La Hạo Thiên ôm hai cháu ngoại lòng: “Nghiên Nghiên, Nguyệt Nguyệt nhớ ông ngoại ? Ông ngoại nhớ các cháu lắm.”

 

Nghiên Nghiên bĩu môi: “Ông ngoại dối. Ông ngoại nhớ tụi con đến thăm tụi con? Ông ngoại của bạn Vương Đông Đông thường xuyên đến nhà trẻ đón bạn , còn bảo là nhớ bạn nữa.”

 

Nguyệt Nguyệt cũng hùa theo chị: “ đấy ạ, cả ông ngoại và ông nội đều chẳng bao giờ đến đón tụi con cả.”

 

La Hạo Thiên xong thì sững . Phải , ông cứ mải mê công việc, tối ngày bận rộn. Trước ông tròn trách nhiệm của một cha, giờ cũng tròn trách nhiệm của một ông. Trong lòng ông bỗng dâng lên cảm giác hụt hẫng, áy náy.

 

Ông trấn tĩnh , dịu dàng : “Sau ông ngoại sẽ bớt chút thời gian đón các cháu tan học, nào?”

 

Nghiên Nghiên reo lên kinh hỉ: “Thật ạ?”

 

La Hạo Thiên nghiêm túc gật đầu: “Thật! Trước ông ngoại chỉ công việc, là ông ngoại sai. Sau chỉ đón Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt, mà ông còn đón cả các chị em họ của các cháu nữa, chịu ?”

 

Nghiên Nghiên tít mắt: “Dạ chịu! Mẹ bảo sai mà sửa là bé ngoan, ông ngoại sai chịu sửa cũng là ông ngoại .”

 

Câu ngây ngô của cô bé khiến cả nhà bật nghiêng ngả.

 

Chu Tiểu Mẫn với con trai: “Đấy con xem, em họ con đòi quyền lợi cho các con đấy nhé.”

 

Ngũ Vân Mai cũng góp chuyện: “Mấy đứa nhỏ học khác trường , bố mà đón hết lượt chắc lên lịch chạy sô đấy.”

 

Nói xong mấy chị em dâu trận vui vẻ.

 

La Giai Lâm tìm gặp La Tiếu: “Tiếu Tiếu , bác thợ cả Lữ bảo qua rằm tháng Giêng là khởi công đấy. Bác còn đưa cả bản vẽ thiết kế, nể mặt em nên tính giá rẻ cho bọn chị nữa. Thật sự cảm ơn em nhiều lắm.”

 

La Tiếu nhẹ: “Cảm ơn gì chứ, chị em trong nhà giúp đỡ là chuyện nên mà.”

 

La Giai Lâm gật đầu, vẻ mặt rạng rỡ: “ thế, cô em gái như em, chị đúng là tu ba kiếp mới .”

 

Ngũ Vân Mai tới gọi: “Tiếu Tiếu, bọn chị băm nhân xong , chỉ chờ em nêm nếm gia vị thôi đấy.”

 

La Tiếu lớn: “Đấy thấy , tầm quan trọng của em là thể thế.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

La Giai Lâm trêu: “Phải , quan trọng lắm cơ.”

 

Cả phòng rộn rã tiếng .

 

Chờ La Tiếu trộn nhân xong, cánh phụ nữ quây quần gói sủi cảo và trò chuyện. Cốc Hồng Quyên đặt chiếc sủi cảo xuống mâm liền hỏi: “Tiếu Tiếu, ngày em xuất ngoại ấn định ?”

 

Nghe đến đây, La Tiếu thu nụ , đáp: “Định chị ạ, ngày 18 tháng Giêng.”

 

Càng gần đến ngày , cô càng nỡ xa .

 

La Giai Lâm huých nhẹ tay La Tiếu: “Đừng buồn thế, luôn . Ba năm thôi mà, nhanh lắm. Với tốc độ học tập của em, khéo khi đến ba năm xong chứ.”

 

Cốc Hồng Quyên cũng phụ họa: “ đấy Tiếu Tiếu. Nhà nhà nước cử du học, em thím út em ở cơ quan nở mày nở mặt thế nào . Cả ngày khoe khoang một chút là thím chịu .”

 

Nói xong cô tự bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1074-biet-sai-chiu-sua-cung-la-ong-ngoai-tot.html.]

 

Chị dâu họ lúc cũng tiếp lời: “Tiếu Tiếu , chị Thẩm ở phòng tài vụ cơ quan chị còn cố ý nhắc đến em đấy. Chị bảo đợt nhà nước cử tổng cộng mười hai , là nhân tài đầu ngành cả. Cơ hội xuất ngoại dễ gì , trân trọng em ạ.”

 

La Tiếu gật đầu: “Em ạ, chỉ là nghĩ đến việc lâu gặp nên thấy buồn thôi.”

 

Bà nội Chu Quế Phương tới vỗ vai cháu gái: “Ba năm nhanh lắm. Đã cơ hội thì nỗ lực hết , chờ học thành tài trở về đền đáp tổ quốc.”

 

La Tiếu ôm bà: “Cháu sẽ học tập thật , cố gắng về sớm nhất thể.”

 

Bà âu yếm cháu gái, ánh mắt đượm vẻ nỡ: “Tiếu Tiếu của bà tiền đồ, nước ngoài, rạng danh tổ tông họ La. ở nước ngoài như ở nhà, tự chăm sóc bản đấy cháu nhé.”

 

La Tiếu gật đầu chắc nịch: “Bà yên tâm, cháu gái bà võ mà, ai bắt nạt cháu chứ.”

 

Tiêu Nhã ngưỡng mộ : “Vẫn là Tiếu Tiếu giỏi nhất. Không bao giờ chị mới cơ hội nước ngoài cho đó đây nhỉ?”

 

La Húc Viễn tới cốc nhẹ trán vợ: “Chờ con lớn chút nữa, đưa em nước ngoài thăm Tiếu Tiếu.”

 

Tiêu Nhã reo lên: “Thật hả? Anh đấy nhé, em coi là thật đấy.”

 

La Húc Viễn vẻ đáng yêu của vợ, : “Anh lừa em bao giờ ? Thật hơn vàng mười, nào.”

 

Tiêu Nhã ngây ngô, sang hỏi La Tiếu: “Tiếu Tiếu, em bảo chị sang thăm em lúc nào thì hợp? Năm năm nữa?”

 

La Tiếu hiểu tính chị dâu hai nhất, để chị phấn khích một lúc là yên. Cô lắc đầu , buông bà nội : “Chị dâu hai, gói sủi cảo .”

 

Bên gia đình La Tiếu hòa thuận vui vẻ, nhưng ở Cát Thị, vợ chồng La Thiên Minh cuối cùng cũng lên tàu hỏa.

 

Vốn dĩ hai định chuyến sáng sớm, nhưng trong nhà xảy chuyện đột xuất nên lỡ tàu. May mà mua vé , thì tiếc đứt ruột.

 

Hai dậy từ sớm tinh mơ, chuẩn cửa với hy vọng đến Kinh Thị sớm để kịp ghé bệnh viện hỏi thăm. Nào ngờ thằng con bất hiếu La Bân nồi chõ ở bố định Kinh Thị, liền sống c.h.ế.t đòi hai để tiền cho nó.

 

Hai vợ chồng tức đến mức suýt ngất xỉu tại chỗ.

 

là nghiệp chướng, sinh cái thứ oan gia cơ chứ. Giá mà năm xưa đổi con thì mấy. Ngô Bội Linh bảo La Tiếu giờ sống phong lưu lắm. Nếu La Tiếu vẫn là con gái họ, thì giờ họ đến nỗi t.h.ả.m hại thế .

 

Cũng may là họ kịp giấu tiền , nếu đến tiền mua vé tàu cũng thằng nghịch tử cướp mất.

 

La Bân giờ 24 tuổi đầu, suốt ngày lêu lổng chịu ăn gì, tụ tập với đám bạn bè . Hết tiền là mò về nhà vòi vĩnh bố , cho thì cướp.

 

Nhà họ giờ thành đề tài đàm tiếu cho cả khu phố. Hai vợ chồng mơ cũng ngờ đứa con trai tìm cách nhận về biến cả nhà thành trò cho thiên hạ.

 

Ruột gan họ giờ xanh mét vì hối hận.

 

Cũng vì thói hư tật của La Bân mà con gái lớn La Phỉ đến giờ vẫn lấy chồng. Bà mối giới thiệu những mối nghèo rớt mồng tơi hoặc qua một đời vợ. Còn những gia đình tử tế một chút, dù ưng La Phỉ cũng chẳng dám rước cô về dâu vì sợ dây dưa với ông vợ trời đ.á.n.h như La Bân.

 

Tìm chỗ tàu, Phùng Tuệ lo lắng: “Thiên Minh, chúng đến Kinh Thị thì trời tối , tìm La Tiếu thuận lợi nữa.”

 

La Thiên Minh thở dài: “Cái xem ông trời cho chúng con đường sống . Vốn dĩ là chúng với nó , giờ mặt dày đến cầu xin, âu cũng là quả báo.

 

Hôm cả phân căn nhà là nhờ tìm La Tiếu giúp đỡ. Hôm qua tình cờ gặp cả ngoài đường, cũng xác nhận , bảo là nhờ cái tình của . Cho nên dù La Tiếu giúp, cũng chẳng lý do gì để oán trách con bé cả.”

 

Mấy năm nay trải qua quá nhiều biến cố, cộng thêm hành động của thằng con trời đ.á.n.h La Bân, khiến ông nảy sinh lòng áy náy với La Tiếu, nên giờ tâm thế ông bình tĩnh lạ thường.

 

 

Loading...