Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1043: Em định làm gì thế?

Cập nhật lúc: 2025-11-17 05:19:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

La Tiếu xách túi lên, chuẩn cửa: "Em đón Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt."

 

La Húc Viễn đặt đồ tay xuống: "Để lái xe đưa em ."

 

La Tiếu trêu chọc đứa cháu nhỏ trong lòng chị dâu, nũng nịu: "Anh hai là nhất."

 

La Húc Viễn bộ dạng nũng của em gái, lắc đầu : "Đã hai con mà cứ như con nít . Chỉ cái khéo nịnh."

 

La Tiếu nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của cháu trai La Bằng Trạch: "Tiểu Trạch , cô đón các chị nhé, con ở nhà đợi cô về nha."

 

Bé Bằng Trạch mười tháng tuổi đáng yêu, cô trêu đùa thì toe toét, bập bẹ: "Ạ... ạ..."

 

La Tiếu reo lên thích thú: "Tiểu Trạch của chúng 'ạ' đấy, đúng , đúng nào?"

 

Tiêu Nhã mỉm con trai và em chồng: " , mấy hôm nay bé bắt đầu vài từ đơn giản ."

 

La Tiếu đưa tay nhéo nhẹ vành tai cháu trai: "Tiểu Trạch của cô thông minh quá thôi."

 

Bé Tiểu Trạch thích thú khanh khách.

 

Bà Chu Quế Phương từ trong nhà giục: "Mau đón tụi nhỏ , kẻo muộn giờ ."

 

Lúc La Tiếu mới cùng hai cửa: "Anh hai, để em lái cho. Đợi em nước ngoài về, em cũng sẽ mua một chiếc xe riêng."

 

La Húc Viễn ném chìa khóa xe cho cô, thẳng sang ghế phụ: "Cũng , xe riêng cũng tiện, nhất là khi đưa đón con cái."

 

La Tiếu ghế lái, nổ máy điều khiển xe rời một cách thuần thục. Mấy hàng xóm đang tán gẫu cổng nhà ông Tôn Minh thấy La Tiếu lái ô tô thì trầm trồ: "Cháu gái nhà lão La giỏi thật đấy."

 

"Chứ còn gì nữa, tập xe đạp mãi mới dám đường, thế mà cô lái cả cái ô tô to đùng thế , còn lái lụa nữa chứ. Nhìn mấy động tác xem, dứt khoát lắm."

 

"Vợ chồng già nhà họ La giờ mới gọi là sướng. Mấy năm khổ cực cũng uổng công. Nhìn xem, đến mấy đứa cháu khác, chỉ riêng Húc Ngôn với Húc Viễn thôi, nào về cũng tay xách nách mang quà cáp, thật là ghen tị c.h.ế.t ."

 

"Ông bà ăn ở hiền lành, những năm đó đúng là khổ thật, chạy chữa cho hai em nó tốn bao nhiêu tiền của, công sức. Giờ thì trời thương, khổ tận cam lai ."

 

Vừa lái xe, La Tiếu hỏi chuyện: "Anh hai, dạo chị bận ? Bao giờ thì nghỉ Tết?"

 

Năm nay La Húc Viễn nghiệp thạc sĩ và hiện đang công tác tại Viện nghiên cứu thuộc Viện Hàn lâm Khoa học Trung Quốc. Anh dự định sẽ tiếp tục học lên tiến sĩ tại đây.

 

La Húc Viễn đáp: "Cũng tàm tạm, vẫn theo kịp tiến độ công việc ở viện. Chắc đến 29 Tết mới nghỉ."

 

Anh sang em gái: "À đúng , tiền cổ tức của xưởng tủ lạnh mấy hôm nữa sẽ chuyển tài khoản của em đấy, tối nhớ kiểm tra nhé."

 

La Tiếu : "Em ."

 

Khi hai em đến nhà trẻ, cổng đông nghịt phụ chờ đón con.

 

Vừa bước xuống xe, nhận La Tiếu. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía đàn ông cùng cô, xì xào bàn tán: "Người đàn ông là ai thế nhỉ, trông lạ quá."

 

Người bên cạnh lắc đầu: "Chưa gặp bao giờ, nhưng trông nét giống bé Cố Tịch Nghiên, chắc là nhà thôi. Mà trông trai thật đấy."

 

Thấy cổng trường mở, La Tiếu tìm một chỗ đợi. Một bà bác tiến gần hỏi thăm: "Mẹ Nghiên Nghiên , là ai thế?"

 

La Tiếu giới thiệu: "Bác ạ, đây là hai của cháu."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1043-em-dinh-lam-gi-the.html.]

Bà bác tươi rói: "Đã gia đình cháu?"

 

La Tiếu bật : "Bác ơi, con trai cháu mười tháng tuổi ạ, 'hoa chủ' bác nhé."

 

Bà bác gượng, lẩm bẩm tiếc nuối bỏ : "Tiếc quá, trai thế mà lấy vợ sớm ."

 

La Tiếu ngước La Húc Viễn trêu: "Anh hai, ngờ giá thế đấy. Hơn ba mươi tuổi đầu mà vẫn đắt hàng gớm. Anh bảo em nên về mách lẻo với chị dâu nhỉ?"

 

La Húc Viễn mặt đổi sắc đáp: "Nếu em sợ hai đuổi khỏi nhà thì cứ việc . Lúc đấy sẽ kéo cả Nghị Thần nhà em bụi cùng cho bạn."

 

La Tiếu ngờ ông "lầy" đến thế, phì . lúc định thêm gì đó thì cổng trường mở , các bé xếp hàng .

 

Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt thấy ngay lập tức. Nghiên Nghiên lao như một cơn gió về phía hai : "Mẹ, hai! Sao hôm nay cả hai cùng đến đón bọn con thế ạ?"

 

Nguyệt Nguyệt thì điềm đạm hơn, chào tạm biệt các bạn mới tới: "Mẹ, hai, hôm nay về nhà cụ ngoại ạ?"

 

La Húc Viễn xổm xuống, bế bổng cả hai cô cháu gái lên: "Nguyệt Nguyệt thông minh lắm!"

 

Nghiên Nghiên bế tay cũng nhao nhao: "Cậu hai, thế còn con thì ?"

 

La Húc Viễn cháu gái : "Nghiên Nghiên cũng thông minh, còn cực kỳ đáng yêu nữa chứ!"

 

Nghiên Nghiên bĩu môi vẻ hài lòng: "Thế còn ."

 

La Tiếu hai cô con gái, mỉm : "Thôi , hai cô nương phục sát đất. Mau thôi, các chị họ và em trai họ đang chờ ở nhà cụ ngoại đấy."

 

lúc bốn lưng định thì của Tôn Văn Chính bất ngờ lao tới mặt La Tiếu, quỳ sụp xuống. May mà La Tiếu phản ứng nhanh, kéo hai né sang một bên.

 

La Tiếu cau mày gắt: "Bà định cái trò gì thế?"

 

Sau đó, cô sang với La Húc Viễn: "Anh hai, đưa Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt xe đợi em ."

 

La Húc Viễn hiểu ý em gái sợ con trẻ hoảng sợ, gật đầu bế hai đứa nhỏ .

 

Nghiên Nghiên thấy cùng liền hỏi: "Cậu hai, chờ con với."

 

Nguyệt Nguyệt ngoái , dáng lớn: "Mẹ giải quyết xong việc sẽ ngay thôi, chị đừng lo."

 

La Húc Viễn hai đứa cháu đối đáp mà buồn . Nhà thường thì chị cả điềm đạm, em út hiếu động, đằng nhà em gái thì ngược .

 

Tuy cũng giúp em gái, nhưng thể để hai đứa nhỏ một xe. Hơn nữa tin tưởng khả năng giải quyết vấn đề của La Tiếu. Thế là đưa hai cháu lên xe, lái thẳng đến tiệm bánh ngọt ở ngã tư phía .

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Anh định mua bánh cho tụi nhỏ, hôm nay nhà đông trẻ con nên mua khá nhiều, đó mới xe đón em gái.

 

Thấy hai lái xe đưa con , La Tiếu hiểu ý . Cô thực sự để con cái chứng kiến cảnh tượng , sợ ảnh hưởng đến tâm lý của chúng.

 

La Tiếu sang với bảo vệ phía : "Phiền bác báo công an giúp cháu với."

 

Bà già nhà họ Tôn là ai, những mặt ở đây đều cả. Dây dưa với bà thì phiền phức lắm. Hơn nữa hôm nay bà quỳ xuống giữa chốn đông thế , cần nghĩ cũng âm mưu gì.

 

Chắc chắn là Tôn Văn Chính hôm nay kỷ luật ở cơ quan, nên bà già giở trò "ăn vạ đạo đức". Nếu lúc nãy La Tiếu tránh kịp thì...

 

Càng nghĩ càng giận, cô phí lời đôi co với bà ở đây nên nhờ bảo vệ báo công an.

 

Bà già nhà họ Tôn thấy thế liền vỗ đùi đen đét, gào t.h.ả.m thiết: "Cầu xin các tha cho con trai ! Nó còn già, còn con thơ. Chuyện trẻ con xô xát thôi mà, các nỡ tính toán chi li, đổ hết tội lên đầu con trai như thế chứ?"

 

 

Loading...