Xuyên Không Về Thập Niên 80: Thiếu Nữ Dị Năng - Chương 1036: Trừng trị kẻ ngang ngược

Cập nhật lúc: 2025-11-17 05:19:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

La Tiếu bước đến mặt bố của Tôn Tiểu Bảo, lạnh lùng hỏi: "Anh thấy những lời ?"

 

Tôn Văn Chính phụ nữ xinh nhưng khí thế bức mặt, chút chột , liếc đáp lí nhí: "Nghe thấy."

 

La Tiếu khẩy: "Nghe thấy mà quản ? Ai cho phép nhà x.úc p.hạ.m con gái như thế?"

 

Dứt lời, cô tung một cú đ.ấ.m trời giáng bụng Tôn Văn Chính khiến gập như con tôm luộc, đau đớn toát mồ hôi hột, cặp táp tay rơi bộp xuống đất.

 

Bà lão nhà họ Tôn hét toáng lên: "Con hồ ly tinh , mày dám đ.á.n.h ?"

 

dứt lời, La Tiếu túm cổ áo Tôn Văn Chính, bồi thêm một cú đ.ấ.m nữa khiến run lẩy bẩy vì đau.

 

La Tiếu bà lão đầy thách thức: "Miệng bà thối thật đấy! Cháu bà bắt nạt bao nhiêu bạn học trong trường, trong lòng các tự rõ nhất. Ai cho nó cái gan đó? Trước đây liên quan đến , nhưng giờ các động đến con gái thì thể khoanh tay .

 

Trẻ con hiểu chuyện, chấp nhặt mà tay với nó. Người già đắn, sợ mạnh tay quá bà 'cưỡi hạc quy tiên' sớm. Tôn đồng chí đây là bố nó, tục ngữ câu 'con hư tại bố', chịu con là đáng đời.

 

Còn về hành vi của bà, đây chứng kiến từ đầu đến cuối mà can ngăn. Lại câu ' nợ con trả', tiện động tay chân với già như bà, thì con trai bà gánh cũng hợp đạo lý thôi, trừ khi là đứa bất hiếu."

 

Nói xong, cô điểm huyệt mấy vị trí , khiến Tôn Văn Chính đau đớn quằn quại, mồ hôi vã như tắm giữa trời đông lạnh giá.

 

Bà lão điên cuồng lao La Tiếu. Cô hề né tránh, chờ bà lao tới liền giơ tay bóp chặt cổ bà , lạnh lùng : "Là bà tự lao đấy nhé, chỉ là phòng vệ chính đáng thôi."

 

Mọi trong phòng sợ c.h.ế.t khiếp, ngờ của Nghiên Nghiên lợi hại đến . Cô giáo sợ xảy án mạng vội can ngăn: "Mẹ Tịch Nghiên ơi, chị bình tĩnh, buông tay , gì từ từ ."

 

Cô giáo bố Tôn Tiểu Bảo là trưởng phòng Cục Tài chính, dễ chọc , nên giảng hòa. Cô nghĩ Tịch Nghiên dù cũng sẽ nể mặt nhà trường.

 

ngờ La Tiếu chẳng nể nang gì, xách ngược bà lão lên: "Sống đến từng tuổi đầu mà mở mồm là x.úc p.hạ.m khác. Từ 'hồ ly tinh' bà dùng thuận miệng gớm nhỉ, chắc quen mồm chứ gì?

 

ỷ thế con trai quan nên bà tác oai tác quái quen ? Sự kiêu ngạo của bà và cháu trai bà đều bắt nguồn từ việc con, bố trưởng phòng Cục Tài chính ?

 

Nếu cái chức quan đó là nguồn gốc của tội , lãnh đạo cấp của Cục Tài chính chuyện sẽ nghĩ thế nào nhỉ? mong chờ đấy."

 

Lúc mặt bà lão tím tái, Tôn Tiểu Bảo sợ quá thét lên. Tôn Văn Chính hồn một chút, thấy nhấc bổng lên khỏi mặt đất thì hoảng hốt hét lớn: "Mau thả ! Nếu bà mệnh hệ gì, cô đừng hòng yên !"

 

La Tiếu hất tay ném bà lão về phía Tôn Văn Chính. Hai con va ngã lăn , kêu la oai oái.

 

La Tiếu mỉa mai: " nào con nấy, thảo nào bà và con trai bà tự tin đến thế."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1036-trung-tri-ke-ngang-nguoc.html.]

Lúc hiệu trưởng cũng vội vã chạy đến. Sau khi rõ ngọn ngành, bà cau mày khó chịu. Bà cũng ngán ngẩm gia đình ông trưởng phòng Tôn đến tận cổ .

 

La Tiếu rõ quan điểm: "Chuyện hôm nay, nhỏ thì là trẻ con xô xát, lớn là ỷ thế h.i.ế.p . Hơn nữa chuyện mới xảy đầu. Nhà trường các vị chính là đồng lõa bao che. Vừa nãy cô giáo còn khuyên 'dĩ hòa vi quý' cơ đấy."

 

Hiệu trưởng ngượng chín mặt, còn cô giáo thì đỏ bừng mặt mũi, trong lòng thầm mắng La Tiếu ngu ngốc điều.

 

Tôn Văn Chính lúc gượng dậy : "Vậy cô thế nào?"

 

La Tiếu sang các phụ khác: "Các chị thế nào? Lại xin qua loa cho xong chuyện như , giải quyết triệt để?"

 

Phụ em Lữ Bất Phàm dậy: "Yêu cầu Tôn Tiểu Bảo chuyển trường! Một đứa trẻ phạm nhiều như tại vẫn giữ ?"

 

Phụ em Lý Vinh Vinh cũng bức xúc: "Con nhà tuần nào cũng Tôn Tiểu Bảo bắt nạt. Cũng tại chúng thấp cổ bé họng, chức quyền như bố Tôn Tiểu Bảo, cũng chẳng đanh đá như bà nội cháu nó nên con cứ chịu thiệt thòi mãi.

 

Hôm nay cũng đòi công bằng cho con . Nếu trưởng phòng Tôn cho chúng một lời giải thích thỏa đáng, thà mất việc cũng cho lẽ. xem cấp dung túng cho gia đình các mãi !"

 

lúc , bên ngoài hành lang cũng tụ tập đông phụ . Nghe thấy những lời , ai nấy đều sôi sục, nóng tính còn vọng : " đấy! Trẻ con lớp mầm, lớp chồi đứa nào chẳng thằng Tôn Tiểu Bảo bắt nạt. Nhà họ Tôn nào cũng biến việc lớn thành nhỏ, việc nhỏ hóa . Còn cô giáo thì thiên vị trắng trợn, bắt con nhà nhẫn nhịn."

 

"Haizz, ai bảo con trong tay . Không lời thì sợ con trù dập."

 

"Cô giáo gì mà đạo đức nghề nghiệp, chỉ nịnh nọt kẻ tiền quyền, đúng là loại ném đá giấu tay."

 

Lúc Lục Nghị Thần cũng hớt hải chạy đến. Nhà trường gọi điện đến khu nhà cũ, thím Dung sợ giải quyết nên gọi báo cho Lục Nghị Thần , mới gọi cho La Tiếu, nhưng trường báo La Tiếu về .

 

Hai ông bà lo lắng cũng chạy vội đến nhà trẻ, sợ cháu bắt nạt.

 

Kết quả là cả ba đến cùng lúc. Ông bà Dung dáo dác tìm cháu, chào La Tiếu một câu chạy thẳng đến chỗ hai đứa nhỏ.

 

Bình thường Lục Nghị Thần đưa đón con đều mặc thường phục, cũng ít chuyện với giáo viên. Hai đứa nhỏ cũng khoe khoang gia thế, hồ sơ lý lịch chỉ ghi đơn vị công tác chung chung.

 

Thế nên ngoài hiệu trưởng và kế toán phận của , các giáo viên khác đều . Lục Nghị Thần nhận điện thoại xong cuống quá, kịp đồng phục chạy ngay đến đây.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Vừa bước , Tôn Văn Chính nhận ngay: "Cục trưởng Lục? Sao ngài ở đây?"

 

Lục Nghị Thần quét mắt quanh phòng, phớt lờ Tôn Văn Chính. Trên đường loáng thoáng sự việc.

 

Anh bước đến bên La Tiếu: "Em nghỉ ngơi chút , chỗ để lo."

 

La Tiếu cũng lười đôi co thêm, dù cũng đ.á.n.h cho bõ tức . Tôn Văn Chính cứ từ từ mà tận hưởng hậu quả. Ai bảo nuôi con dạy, còn dung túng, thì giờ gánh hậu quả thôi.

 

 

Loading...