Cảnh Vạn Bằng mỉm . Cô vẫn còn nhớ , thật dễ dàng gì, trong lòng cuối cùng cũng nhẹ nhõm hơn đôi chút.
Hai . La Tiếu hỏi: "Làm nhận em?"
Cảnh Vạn Bằng nâng chén lên, ngoài cửa sổ: "Lần đầu gặp em, cảm giác quen thuộc kỳ lạ. Ở bên em thấy thoải mái, cũng cảm thấy em là một cô bé thú vị.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Em chữa khỏi bệnh cũ cho ông nội . Theo lý thuyết, châm cứu bình thường thể nào tác dụng nhanh như , nên bắt đầu chú ý đến em nhiều hơn.
Lần em cứu đứa bé ở chợ, tốc độ của em hề thua kém lính đặc công, khiến em bằng con mắt khác. Cảm giác từng gặp em ở đó càng lúc càng mãnh liệt, nhưng nghĩ mãi . Không giấu gì em, đó còn cho điều tra thế của em.
thông tin dường như đều khớp, cho đến khi gặp t.a.i n.ạ.n năm ngoái. Trong những ngày hôn mê, ký ức cứ ùa về như một bộ phim tua chậm. Khi tỉnh , nhớ một chuyện.
Có một ngang qua căn cứ Nhất Phẩm, mới chắc chắn đó là em. Kiếp em dị năng hệ mộc, bởi vì những loại rau củ đó nếu trồng theo phương pháp bình thường thì thể nào tươi ngon và chứa nhiều năng lượng đến thế."
La Tiếu đàn ông mặt. Họ quen tháng thứ hai của mạt thế, đó luôn coi cô như em gái mà che chở.
Cả hai đều ăn ý nhắc đến những chuyện đau buồn kiếp . Một lúc lâu , Cảnh Vạn Bằng mới : " cũng tống khứ phụ nữ đó ."
La Tiếu đương nhiên hiểu " đó" nghĩa là gì.
Kiếp Cảnh Vạn Bằng tên là Trình Bằng, La Tiếu vẫn luôn gọi là Bằng.
Khi đồ ăn mang lên, hai trò chuyện nhiều, nhưng đều là chuyện của thời đại .
Cơm nước xong, Cảnh Vạn Bằng : "Sau , vẫn là Bằng của em, việc gì cứ việc mở lời."
Thực bản bây giờ cũng hoang mang, rốt cuộc là ai. với những ký ức ùa về , vốn định âm thầm bảo vệ cô, chẳng hiểu cuối cùng vẫn cho cô sự thật.
Hai bước khỏi nhà hàng thì thấy Lục Nghị Thần dắt hai con gái tới từ xa. Cảnh Vạn Bằng với La Tiếu: "Xem thời gian khéo."
Anh bước lên phía : "Chăm sóc cô cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1029-the-gioi-bao-la-chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra.html.]
Lục Nghị Thần La Tiếu đầy sủng nịch: "Chắc chắn ."
Cảnh Vạn Bằng mỉm gia đình bốn hạnh phúc: "Thật quá."
Nói xong bước , bóng lưng chút cô độc. La Tiếu gọi với theo: "Anh Bằng, sớm tìm cho em một chị dâu nhé!"
Cảnh Vạn Bằng buồn. Kiếp e là thành yêu cầu . Vết thương cũ khi lính để di chứng, dù là La Tiếu tay cũng thể chữa khỏi, nên lỡ dở đời con gái nào khác.
...
Ông cụ Cố thấy cả nhà cháu gái về thăm thì vui mừng khôn xiết: "Sao về mà gọi điện báo một tiếng?"
Lục Nghị Thần giúp con gái cởi áo khoác: "Bọn cháu tạo bất ngờ cho ông mà."
Vì nhà hàng cách nhà họ Cố xa, thêm từ khi về Kinh Thị họ ghé thăm ông, vết thương của Lục Nghị Thần cũng lành hẳn, mai là chủ nhật nên cả nhà quyết định về đây chơi.
Ông cụ thấy hai chắt ngoại thì mừng mặt, vội giục thím Đường lấy đồ ăn, pha sữa cho các bé, miệng trách yêu: "Bố cháu thật là, về thì về sớm một chút, muộn thế còn tha lôi con cái ngoài đường."
La Tiếu : "Ông ngoại , mai nghỉ nên bọn cháu mới về tối nay, để sáng mai ông mở mắt là thấy hai chắt ."
Ông cụ thì tít mắt: "Câu ông thích đấy. Sau về thì về sớm, trời càng ngày càng lạnh, đừng để bọn nhỏ cảm."
Hai đứa nhỏ giờ phòng riêng nên La Tiếu chơi với con một lúc về phòng ở sân . Đầu óc cô rối loạn, yên tĩnh một .
Tắm xong, cô ôm gối thừ suy nghĩ. Chuyện thật quá huyền huyễn, ai mà tin , nhưng nó thực sự xảy .
Lục Nghị Thần bước thấy vợ đang ngẩn , nhẹ nhàng đến gần: "Tiếu bảo, em đang nghĩ gì thế?"
La Tiếu ngẩng đầu: "Em đang nghĩ thế giới bao la, chuyện lạ gì cũng thể xảy ."
Lục Nghị Thần ôm cô lòng: "Có thể kể cho ?"
La Tiếu khẽ hỏi: "Anh tin kiếp kiếp ?"