Bị đ.ấ.m thùm thụp mấy cái , Vương Triều Hà mới khai: “Con giấu gầm giường trong phòng con.”
Chân tướng rõ, mặt mũi già nua của Vương Vệ Vinh coi như mất sạch. Những theo xem náo nhiệt bắt đầu chỉ trỏ, xì xào bàn tán khiến ông chỉ tìm cái lỗ nẻ mà chui xuống.
Tuy thanh danh của Thường Uyển Di cũng chẳng ho gì, nhưng nhà họ Thường ở xa đây nên cũng ảnh hưởng quá lớn. Còn Vương Triều Hà thì khác, thanh danh coi như nát bét.
Vương Vệ Vinh còn mặt mũi nào đối diện với Thường Thanh, cảm thấy vô cùng với nhà họ Thường. Con gái ông đúng là hại hại .
Thấy sự việc rõ, vả Vương Vệ Vinh cũng tỏ thái độ sẽ trả tiền ngay, nể tình cảm hai nhà bao năm qua, Thường Thanh truy cứu thêm trách nhiệm của Vương Triều Hà nữa.
Xe đạp của Quách Minh Lượng nhà họ Vương tịch thu đẩy . Hắn cảm thấy hôm nay quá mất mặt, trừng mắt Vương Triều Hà một cái đầy hằn học: “Mày cứ đợi đấy cho ông, đúng là đồ yêu tinh hại !”
Thường Thanh lấy tiền rau, cả nhà ba về. nhà họ Vương thì náo loạn cả lên. Nguyên do là tiền bồi thường lấy từ tiền mừng đám cưới của con trai mấy hôm . Mấy con trai và con dâu đều đồng ý.
Nhà chia gia tài, vốn dĩ vì chuyện ba cưới con gái lãnh đạo xưởng nên đám cưới tổ chức tốn kém để giữ thể diện, trong lòng thoải mái . Giờ xảy chuyện mất mặt tốn tiền , mấy cô con dâu bùng nổ luôn.
Vương Triều Hà trở thành cái gai trong mắt cả nhà, ai cũng đánh.
Về phần Thường Uyển Di, từ đó cũng mất vị thế "cục vàng cục bạc" trong nhà, sống như con gái nhà bình thường: học nấu cơm, rửa bát, việc nhà. Tuy nhà xót, nhưng ai dám nuông chiều cô ả như nữa. Đương nhiên, đó là chuyện về .
...
Ở một diễn biến khác, Ninh Tử Bình mua xong đồ và về đến thôn Thanh Sơn dự kiến, nhưng bí thư chi bộ thôn đổi .
Hắn xách túi quà đến nhà Trương Đức Chính, cửa đon đả đưa quà: “Thím ạ, hồi cháu ở trong thôn chú Trương giúp đỡ nhiều, đây là chút lòng thành của cháu, mong chú thím đừng chê.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1015-yeu-tinh-hai-nguoi.html.]
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vương Xuân Ni trong lòng chút hồ nghi, nhưng khách đến nhà chẳng lẽ đuổi, huống chi còn mang quà cáp: “Vào nhà , chú Trương nhà thím nhà, ông lên huyện việc .”
Ninh Tử Bình cứ nghĩ ông lo việc cho thôn nên để ý lắm. Sau vài câu xã giao, lái câu chuyện sang chủ đề về Thạch Đầu.
Vương Xuân Ni hiểu ý Ninh Tử Bình, bèn thẳng: “Tử Bình , chuyện tìm lão Chính nhà cũng vô dụng thôi, ông thôi chức bí thư chi bộ từ lâu .”
Nghe , Ninh Tử Bình sững , nửa ngày thốt nên lời. Hắn liếc mắt đống quà mang đến mà tiếc đứt ruột, nhưng biếu chẳng lẽ xách về.
Vương Xuân Ni đoán phần nào sự tình: “Tử Bình, mới về thôn nên chuyện. Quà cáp cứ cầm về , thím trách .”
Ninh Tử Bình là kẻ sĩ diện, thể cầm về . Lúc đến ít thấy, giờ mà xách về thì mất mặt quá: “Thím gì thế ạ? Kể cả chú Trương bí thư nữa thì cháu vẫn đến thăm chú chứ, những năm đó chú giúp cháu ít mà.”
Hàn huyên thêm vài câu cho phép, dắt theo Uông Hải Lan đang tức đến xì khói khỏi cổng nhà họ Trương.
Tìm một chỗ vắng vẻ, Uông Hải Lan lập tức phát tác: “Ninh Tử Bình, cái trò gì thế hả? Tốn bao nhiêu là tiền, biếu nhầm chỗ. Anh xem còn cái tích sự gì ?”
Ninh Tử Bình vốn đang bực bội, Uông Hải Lan chì chiết liền gắt lên: “Cô chê thì cút , ai giữ!”
Tiếng quát khiến cả hai im bặt. Một lúc bình tĩnh , Ninh Tử Bình mới mở miệng: “Được , cả hai chúng đều đang nóng giận hồ đồ. Đi thôi, vẫn còn ít tiền, mua thêm ít đồ nữa .”
Uông Hải Lan đành gật đầu. Dù nhan sắc bà vẫn còn, nhưng bây giờ? Bản sinh con, ai mà thèm lấy, trừ khi kế cho . Thôi thì cứ ở với Ninh Tử Bình, ít nhất chê bai bà .
Bà liếc trộm Ninh Tử Bình: “Tử Bình, xin , em cũng nóng quá.”
Ninh Tử Bình gì, chỉ sải bước nhanh về phía . Đến hợp tác xã mua bán của công xã mua thêm ít đồ, nhưng vì tiền còn nhiều nên mua nhiều và xịn như lúc .
Lăn lộn một hồi thì mặt trời cũng ngả về tây.