Thường Uyển Di sực nhớ điều gì, phắt trừng mắt ở cổng Nhất Phẩm: “Là các báo cho bố đến?”
Hồ Đông Hùng từ bên trong bước , điềm nhiên: “Phải, là thông báo. Vì cô chở hàng mà trả tiền, nên gọi phụ cô đến, gì sai ? Mảnh đất là chúng bỏ vàng thật bạc trắng mua, còn cô đây bôi nhọ danh tiếng Nhất Phẩm. Nếu nể mặt ông bà nội cô và mối thâm tình với Tổng giám đốc La của chúng , thì cô sớm đồn công an .”
Thường Thanh xong, mặt mũi ê chề hổ: “Thật sự xin , ngờ con bé giấu gia đình chuyện tày trời như .”
Hồ Đông Hùng gật đầu: “Có thể thông cảm . cũng là cực chẳng mới . Cổng lớn Nhất Phẩm xe tải nườm nượp mỗi ngày, con gái ông dẫn đến chặn ngay cửa, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc kinh doanh của chúng , thể báo cho ông.
Còn nữa, chúng mua mảnh đất theo trình tự pháp lý đàng hoàng, nghĩ điều ông rõ hơn ai hết. tại con gái ông những lời đó, nhưng nó thực sự ảnh hưởng đến uy tín của Nhất Phẩm. Chúng ghi âm và bảo lưu quyền truy cứu trách nhiệm.”
Thường Thanh đau đầu như búa bổ: “Con bé thật sự chúng chiều hư . Mong Giám đốc Hồ nể mặt mà bỏ qua cho nó một , về nhà nhất định sẽ dạy dỗ nghiêm khắc.”
Nói xong, ông sang quát Thường Uyển Di: “Còn mau qua đây xin !”
Thường Uyển Di mặt mày sưng sỉa, miễn cưỡng im như tượng.
Hồ Đông Hùng chẳng thời gian đôi co với cô ả: “Trưởng khoa Thường, phiền ông bảo con gái cho xe tránh , để xe hàng của chúng còn .”
Thường Thanh cảm thấy giờ phút thật chỗ nào mà chui xuống đất: “Còn mau bảo lái xe chỗ khác! Về nhà tao tính sổ với mày .”
Chờ chiếc xe chặn cửa dời , bên trong căn cứ liên tiếp sáu, bảy chiếc xe tải chất đầy rau tươi nối đuôi chạy . Thảo nào gọi điện bắt ông đến gấp, nếu chậm trễ thêm chút nữa, e là lỡ việc giao hàng của họ. Ông thừa rau của Nhất Phẩm giao cho các tửu lầu lớn và quầy chuyên doanh.
Nhìn đứa con gái nên với ánh mắt "hận sắt thành thép", ông : “Giám đốc Hồ, chuyện thật sự xin , là do giáo d.ụ.c nghiêm mới để nó chuyện xằng bậy thế . xin thanh toán tiền rau .”
Hồ Đông Hùng giơ tay động tác mời: “Mời ông qua phòng tài vụ thủ tục.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1011-tui-con-sach-hon-ca-mat.html.]
Thường Uyển Di trợn tròn mắt: “Bố, trả tiền á? Chẳng chỉ là một xe rau thôi , trong còn đầy đấy. Bố giúp họ ân huệ lớn như thế, ăn chút rau mà cũng đòi tiền, bọn họ đúng là đạo lý đối nhân xử thế gì cả.”
Hồ Đông Hùng thể nhịn nữa: “Cô bao nhiêu tuổi ? Đạo lý đối nhân xử thế cô hiểu bao nhiêu? Cô lấy cái tự tin mà dám đối đầu với Nhất Phẩm? Trước đây nhịn cô là nể mặt nhà cô, đừng thách thức sự kiên nhẫn của chúng .”
Thấy ánh mắt rực lửa của Hồ Đông Hùng, Thường Uyển Di sợ hãi lùi một bước.
Hồ Đông Hùng đưa Thường Thanh trong căn cứ, Thường Uyển Di chặn ngoài cổng lớn. Một cô gái cùng Thường Uyển Di lên tiếng: “Uyển Di, xem bọn tớ theo tốn công vô ích . Tiền thuê xe đừng quên thanh toán đấy nhé. Lần đừng c.h.é.m gió là năng lực thế nào nữa, bọn tớ theo mất mặt lây.”
Nghe xong, sắc mặt Thường Uyển Di khó coi cực độ, định gì đó để vớt vát thể diện nhưng đám bạn lưng bỏ . Chỉ còn gã tài xế xe tải đó: “Hay là cô thanh toán tiền cước cho ?”
Thường Uyển Di lấy tiền. Vốn định lấy rau bán lấy tiền đó trả cước xe, ai ngờ chặn ngay cửa. Cô thầm trách phụ trách Nhất Phẩm mà điều.
là " giả vờ ngủ thì bao giờ gọi dậy ". Người rõ ràng đến thế mà cô ả vẫn khăng khăng cho rằng Nhất Phẩm vong ân phụ nghĩa, trở mặt nhận , cứ như vịt sấm .
Trong phòng tài vụ, Thường Thanh nhất quyết đòi trả đủ 330 đồng, Hồ Đông Hùng từ chối đành nhận lấy. Xong việc, tiễn ông cửa.
Vừa đến nơi, gã tài xế lập tức sán : “Ông xem thanh toán tiền cước xe cho luôn ạ?”
Thường Thanh lúc túi còn sạch hơn cả mặt: “Bác tài , giờ còn đồng nào. Hơn nữa xe cũng chở hàng, bác xem thể bớt chút đỉnh ?”
Gã tài xế liền giãy nảy: “Ôi chao ông ơi, tuy chở hàng nhưng cái đó tại , đúng ? Khi thuê xe thỏa thuận , về còn nộp tiền cho chủ xe nữa, chỉ là thằng thuê, quyền quyết định.”
Hết cách, Thường Thanh đành bảo: “Thôi , bác theo về nhà lấy tiền .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Sau khi thanh toán xong tiền xe cho tài xế, Thường Thanh đóng sầm cửa , lôi cây gậy ngày dùng để dạy dỗ thằng con thứ hai . Chẳng chẳng rằng, ông quất túi bụi đứa con gái rượu mà từ bé đến giờ ông từng động đến một ngón tay.
Thường Uyển Di từng đ.á.n.h bao giờ, đau quá hét lên "Á á" thất thanh, hai vợ chồng già nhà họ Lâm trong phòng hoảng hồn, vội vàng chạy xem chuyện gì.