Thím Dung quá hiểu tính La Tiếu, thầm nghĩ chắc hôm nay Nghị Thần chọc giận cô thật . Bà đang định đỡ vài câu thì tiếng điện thoại trong phòng khách reo vang, bèn chạy : "Về , về , mới cửa đây. Ừ, ừ, , ."
Thím Dung , cũng chẳng cho , đành bếp bưng nước cam pha sẵn : "Mấy con uống nước nghỉ ngơi chút , để thím nấu cơm."
Chẳng bao lâu , Lục Nghị Thần hớt hải chạy về. Nhìn thấy vợ con đang bình an trong phòng khách, trái tim đang treo lơ lửng của mới chịu hạ xuống.
thấy La Tiếu ngay cả mi mắt cũng chẳng buồn nhướng lên , cuống quýt xin hai con gái . Được các con tha thứ, mới bảo bàn chuyện với , bảo hai đứa tự chơi một lát.
Được hai con đồng ý, sang bế thốc La Tiếu lên vai, mặc kệ cô phản kháng, thẳng về phòng ở hậu viện.
Vào phòng, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, còn thì xổm xuống cạnh bên: "Tiếu bảo, sai . Lần đúng là sơ suất, lúc chỉ nghĩ nước sâu, đứa bé nhỏ, sợ xảy chuyện nên mới..."
Vốn dĩ La Tiếu nguôi giận cả buổi chiều, nhưng thấy nhớ tới cảnh bé Nguyệt Nguyệt hất văng, suýt rơi xuống nước, cơn giận bùng lên: "Lục Nghị Thần, cứu em phản đối, thậm chí lúc đó em cũng định nhảy xuống cứu. ít nhất cũng báo một tiếng để em giữ chặt con chứ! Chúng nó mới bé tí, cú dậm chân nhảy xuống của cái thuyền chòng chành cỡ nào ? Nếu em nhanh tay tóm Nguyệt Nguyệt thì con bé rơi tõm xuống hồ !"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lục Nghị Thần vẻ mặt đầy hối : "Tiếu bảo, xin , là em đ.á.n.h vài cái cho hả giận , đừng để bản tức giận mà hại sức khỏe."
La Tiếu cũng tình thế lúc đó cấp bách, sự việc nguyên nhân, nên cũng dây dưa mãi chuyện . Dù những gì cần cũng , để chạy ngược chạy xuôi cả buổi chiều, lo sốt vó cả buổi, coi như cũng là một bài học.
Cô thở dài: "Anh nhà chơi với con , em mệt , ngủ một lát."
Lục Nghị Thần chồm lên ôm chầm lấy cô: "Tiếu bảo, em thà đ.á.n.h một trận còn hơn, em để ý đến , lòng càng khó chịu."
La Tiếu đàn ông đang giở thói ăn vạ , bỗng Lục Nghị Thần hạ giọng : "Tiếu bảo, em ? Lúc nãy thấy ba con, thực sự sắp phát điên . Mấy gã ngày hôm qua là do Quân gia phái tới."
La Tiếu sững : "Quân gia? Gia tộc của Quân Chấn Lâm?"
Lục Nghị Thần gật đầu: " . Nghe bọn chúng khai, gia chủ hiện tại của Quân gia là Quân Lệnh Huy - trưởng tôn của Quân Chấn Lâm. Lần phái ít tới đây."
La Tiếu trầm ngâm: "Xem lúc chúng quá nhân từ. Ông ngoại còn bảo 'oan oan tương báo bao giờ mới dứt', nhưng giờ xem chịu buông tha chúng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-80-thieu-nu-di-nang/chuong-1006-coi-nguon-tai-hoa.html.]
Lục Nghị Thần tiếp lời: "Chỉ là hiện tại chúng ở ngoài sáng, bọn chúng trong tối. Hai vợ chồng thì dễ xoay xở, chỉ sợ hai đứa nhỏ tổn thương."
La Tiếu nhàn nhạt : "Trước đây em còn đang phân vân nên nhận suất nước ngoài , giờ xem là nhất định . Không diệt trừ tận gốc Quân gia, e là chúng sẽ chẳng bao giờ yên ."
Lục Nghị Thần hiểu ý La Tiếu: "Không , như quá nguy hiểm. Đây vốn là chuyện của , thể để em mạo hiểm?"
La Tiếu nhíu mày suy tính: "Việc còn để ông ngoại báo cáo lên xem . Quân gia chúng ?"
Lục Nghị Thần hiểu ý vợ, cũng hai con gái ngày nào cũng sống trong lo âu phòng . Trong mắt lóe lên tia tàn nhẫn, thì nhổ cỏ tận gốc thôi.
Hắn ngẩng đầu La Tiếu: "Tiếu bảo, đừng giận nữa ? Anh sẽ đến chỗ ông ngoại một chuyến ngay bây giờ."
Lúc La Tiếu cũng chẳng còn tâm trạng nào tính sổ với , trong đầu chỉ suy nghĩ giải quyết dứt điểm chuyện : "Chuyện đó để hẵng , cứ gặp ông ngoại ."
Lục Nghị Thần giờ lúc nhi nữ thường tình, dậy lấy bộ quần áo tắm rửa đổi sạch sẽ.
Chỉnh tề xong xuôi, mới đến bên La Tiếu: "Yên tâm , chuyện ."
Lục Nghị Thần chuyến mất hơn mười ngày. Trừ việc ngày nào cũng gọi điện về báo bình an đúng giờ như sấm đánh, thì bặt vô âm tín.
Hôm nay La Tiếu từ trường thì thấy Lục Nghị Thần đang vẫy tay đợi . Cô chạy chậm tới: "Về hả ?"
Lục Nghị Thần đưa tay véo nhẹ mũi La Tiếu. Cô vợ nhỏ hôm đó còn giận dỗi , bao nhiêu ngày trôi qua tha thứ .
Hắn kéo cô lên xe: "Bọn chúng phái tới ba toán , đều tóm gọn, mắt là an . Còn việc chúng phái thêm nữa thì khó ."
La Tiếu mặc kệ bọn chúng tới nữa , cô quyết tâm nước ngoài chuyến , tuyệt đối để mầm tai họa cho con cái.
Lên xe, Lục Nghị Thần nắm lấy tay La Tiếu: "Tiếu bảo, chuyện hôm đó cho xin . Anh ngàn lời cũng vô dụng, em cứ xem hành động của , ? Anh đảm bảo tuyệt đối tái phạm."
Trong lòng thầm nhủ, trải qua một hú vía như là quá đủ .