Xuyên không về thập niên 70 làm vợ của quân nhân ưu tú - Chương 289

Cập nhật lúc: 2025-12-14 13:00:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu thể nhanh chóng nghiên cứu phát triển, đến những thứ khác, chỉ riêng thiết an rà phá mìn mắt cũng thể nâng cao thêm một cấp độ, chắc chắn thể giảm tỷ lệ thương vong của chiến sĩ rà phá mìn, cô tin chắc thể giảm tỷ lệ t.ử vong xuống gần bằng .

thì mìn thời đại chắc chắn thể mạnh bằng mìn của Tinh Tế . Ngay cả khi là vật liệu thế của vật liệu Tinh Tế, thì cũng đủ để đối phó với mìn thời đại .

Hai ở trong phòng nghiên cứu, đều quên mất thời gian trôi qua, khi trong viện nghiên cứu đang ăn cơm ở căng tin, thì đột nhiên xung quanh :

"Ông Hứa và cô bé Diệp mới đến ?"

Mai Hàm Văn là lấy cơm cuối cùng, đàn ông lấy cơm cho cô nở nụ tươi, dịu dàng hỏi cô ăn gì, thức ăn của viện nghiên cứu cũng tệ, ít nhất cũng thể chọn món.

Mai Hàm Văn định trả lời, thì thấy hỏi Diệp Mộ, cô đột nhiên nhớ điều gì đó, :

"Lúc ngang qua tòa nhà thí nghiệm, thấy cửa phòng nghiên cứu của ông Hứa và Diệp Mộ đóng, còn tưởng là họ ."

"Lẽ nào họ vẫn còn trong phòng nghiên cứu ? Chưa ư?"

Hà Kiếm Kỳ , bất lực : "Các cứ ăn , gọi ."

Ông quen , lúc nào cũng tích cực ăn cơm, đắm chìm trong nghiên cứu, gọi cũng gọi .

Mai Hàm Văn lúc mới yên tâm một chút, đó chọn thức ăn :

"Hôm nay hiếm khi thịt, lát nữa cho thêm cho Diệp Mộ một chút, đừng cho thêm nữa. Cô bé đó trông gầy quá, ngoan ngoãn hiểu chuyện, tuổi còn trẻ mà giỏi như , năng lực của cô bé mạnh, mới đến thành tích nhỏ. Hôm qua còn đến phòng nghiên cứu của chúng cả một buổi chiều, cô bé sáng chế thứ gì mới , thể giảm thương vong của những chiến sĩ rà phá mìn."

"Yên tâm, để phần đồ ăn ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-289.html.]

Hà Kiếm Kỳ lo cơm nguội nên nhanh, kết quả là đến cửa phòng thí nghiệm của ông Hứa và Diệp Mộ thì loáng thoáng tiếng ông Hứa truyền , phấn khích, ông hét lớn:

"Thành công ! Thành công !!!"

Diệp Mộ bình tĩnh ông Hứa hò reo như một thanh niên, hai ở trong phòng thí nghiệm cả buổi sáng, nghỉ ngơi, mặc dù cô chịu trách nhiệm chính, nhưng về cơ bản âm thầm gánh vác trách nhiệm , nếu như mà vẫn thành công.

Thì cô còn mặt mũi để gặp nữa.

Nhìn ông Hứa vui mừng như , Diệp Mộ cũng lây nhiễm niềm vui, khóe môi cũng cong lên.

Nếu như chính cô vật liệu , thì đó là kết quả tất yếu, cô sẽ quá vui mừng, bởi vì thứ đều là điều bắt buộc.

"Thầy ơi, chúc mừng thầy, thành công ."

phấn khích, sắc mặt hớn hở như ông Hứa, mà câu khá bình tĩnh và điềm đạm.

Giọng điệu thậm chí vẻ an ủi.

Giúp khác thành công thì bản cũng một việc ý nghĩa.

Đây chính là hợp tác cùng lợi.

Nhìn cô bình tĩnh như , ông Hứa vội vàng cũng thu biểu cảm của , ngờ đến học trò của còn điềm đạm hơn cả , đó nụ của Diệp Mộ, cố tình nghiêm mặt trêu chọc:

"Con bé , tuổi còn nhỏ nhưng già tuổi. Chuyện vui như nếu là khác cùng tuổi với em, thì sớm nhảy cẫng lên !"

 

Loading...