"Thực , em đ.á.n.h , thật đấy."
"Là Ngô Nguyệt Anh tay ."
Cô còn che giấu gì nữa, nhưng cũng cố tình nhắc đến chuyện ngụy trang đây.
Nếu thể lừa gạt qua thì càng , cô tiếp tục lừa dối nữa, nhưng cũng thể sự thật với Tống Yến Châu.
Nếu thể, mà Tống Yến Châu hỏi thì cô chuẩn đối sách là .
Mặc dù ánh sáng trong khu rừng càng lúc càng tối, nhưng Tống Yến Châu vẫn thể rõ biểu cảm khuôn mặt cô, ngây thơ nhưng chút ngang ngược: "..."
Cô chắc chắn là cố ý.
Anh đột nhiên nhớ đến ngày những vợ lính đến quân khu lâu khi Diệp Mộ đến, cô ôm chậu hoa hồng ghế sofa với đôi mắt đẫm lệ.
Với dáng vẻ kiêu ngạo, thỏa sức mặt Ngô Nguyệt Anh , rõ ràng là kiểu tính cách thực sự sẽ tủi đến mức chỉ vì mấy vợ lính đến nhà.
Không để những đó trong lòng, phản công gọn gàng những kẻ xâm nhập nơi ở của mới là phong cách của cô.
Giống như đối với Ngô Nguyệt Anh, Tống Yến Châu từng thấy Diệp Mộ tự tin như .
Tống Yến Châu nhớ khi cô kể cho về những thứ liên quan đến nghiên cứu, lúc nào cũng tự tin.
Lúc đó Diệp Mộ luôn khiến cảm thấy cô mở lòng với , bỏ hết phòng , ánh mắt rực sáng, thích trạng thái của cô khi về những điều .
Ngay cả khi hỏi " " thì trong mắt cô cũng sự tự tin, thực sự thể từ chối cô như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-thap-nien-70-lam-vo-cua-quan-nhan-uu-tu/chuong-257.html.]
Còn trạng thái của Diệp Mộ , là dáng vẻ mà từng thấy.
Rõ ràng là từ cuộc chuyện của cô với Ngô Nguyệt Anh , đây mới là con thật nhất mà Diệp Mộ che giấu.
Vì cả hai đều nghĩ xung quanh ai, nên Ngô Nguyệt Anh bỏ lớp ngụy trang thường ngày.
Những lính bên cạnh kinh ngạc bộ mặt thật của Ngô Nguyệt Anh, còn Tống Yến Châu thể rời mắt khỏi Diệp Mộ, im lặng dùng đám cỏ mặt đất che giấu dấu vết của , quan sát từng cử động của Diệp Mộ.
Cô bình tĩnh suốt, thậm chí vẻ buồn chán, lười biếng hờ hững, Ngô Nguyệt Anh thể gì cô.
Cô dễ dàng Diệp Mộ công phá phòng tuyến chỉ bằng vài câu, mà cô nảy sinh ý đồ , cuối cùng mất cả chì lẫn chài.
Một mặt kẻ thù dễ bộc lộ mặt tối sâu kín nhất của , mặt đó thường đại diện cho giới hạn của đó, bình thường thể chạm tới, vì mang tính nguy hiểm và tấn công nhất định, tự nhiên chỉ nhằm những hòa hợp với .
thể phẩm chất của một từ mặt .
Giống như Ngô Nguyệt Anh, dù ngụy trang đẽ hảo đến , thì trong mắt Tống Yến Châu, sâu thẳm trong lòng cô vẫn xí.
Còn Diệp Mộ...
Tống Yến Châu nên diễn tả cô như thế nào.
Anh hiện đang nhớ từng chuyện đây, bây giờ thể khẳng định Diệp Mộ cố tình đáng thương để thương hại.
Có lẽ cả những giọt nước mắt hôm đó cũng là cô giả vờ, cô thật là tiến lùi, sự khiêu khích của Ngô Nguyệt Anh thì tùy tiện kiêng nể, còn mặt thì thể ngay lập tức lộ vẻ ngây thơ khó hiểu, hóa thành kẻ đáng thương bắt nạt.
Tống Yến Châu cô trong chốc lát, suy nghĩ trăm xoay chuyển, ít thì suy nghĩ càng nhiều. Tống Yến Châu hít một thật sâu, vẻ mặt vẫn dịu .