Xuyên không về hậu tận thế hưởng hạnh phúc - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-11-10 13:32:21
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Ninh ước lượng qua loa cách giữa cô và đó, cảm nhận rằng phía tăng tốc bước chân, lẽ sẽ sớm đuổi kịp cô.

Thay vì chờ khác đến cứu, tự cứu còn đáng tin cậy hơn.

Nguyễn Ninh chạy, quan sát xung quanh, cuối cùng cô rẽ khỏi hướng biệt thự, một con đường vắng .

Trong khi đó, sự che chắn của túi áo, cô lấy khẩu s.ú.n.g trong gian của .

Kể từ khi thể thoát khỏi theo dõi phía , Nguyễn Ninh quyết định dẫn đến nơi vắng .

Như , cô cầm s.ú.n.g tay, thể biến tình thế động thành chủ động, chiếm lấy một ít lợi thế nhất định.

Khi xung quanh còn bóng , Nguyễn Ninh dừng bước, về phía .

Cuối cùng cô cũng thấy diện mạo thực sự của đàn ông đang theo dõi .

Anh mặc một bộ đồ thể thao màu xám, khuôn mặt , nếu chỉ bề ngoài, lẽ ít ai tin rằng là kẻ cướp.

Trông vẻ lịch sự, tại theo con đường lệch lạc như , Nguyễn Ninh nhịn mà nhận xét.

định rút s.ú.n.g , xem thể cho sợ chạy , thì thấy mà cô cho là "cướp" một cách hào hứng:

"Nguyễn Ninh, thật sự là !"

Nghe thấy giọng phấn khích và nội dung lời của , phản ứng đầu tiên của Nguyễn Ninh là tên cô.

Phản ứng thứ hai là:

"Anh là ai ? Chúng quen ?"

Có lẽ sự nghi ngờ trong mắt Nguyễn Ninh quá rõ ràng, tiếp tục :

"Cậu nhận tớ ? Tớ là Tần Nhậm Hạo, học sinh nam ở lớp bên cạnh đó."

"Lần qua sân bóng rổ, tớ còn vô tình bóng rơi trúng đầu , đó tớ còn đưa đến phòng y tế... Cậu nhớ ?"

"Tần Nhậm Hạo?"

Nguyễn Ninh suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng mới nhớ Tần Nhậm Hạo là ai, trông như thế nào. ... Hóa thật sự là bạn học cũ của nguyên ở trường Trung học.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-72.html.]

Cậu nhận thì nhận , tại một lời mà cứ theo dõi qua hai con đường, khiến cứ tưởng gặp cướp, suốt đường đều lo sợ.

"Tần Nhậm Hạo, hóa , tớ nhớ ."

Kể từ khi Nguyễn Ninh nhớ là ai, cô cần thiết thực hiện kế hoạch nãy nữa.

Tranh thủ lúc đối diện chú ý, cô vội vàng giấu khẩu s.ú.n.g .

Tần Nhậm Hạo thấy cô nhận , tiếp tục :

"Với trang phục của , tớ suýt nữa nhận đáy."

" cảm thấy từ phía quen, nên tớ chỉ thể theo suốt quãng đường..."

Cậu ngượng ngùng .

"May là gặp , nếu sợ sẽ khác coi là kẻ đ.á.n.h đấy."

Nguyễn Ninh miễn cưỡng , cô thể rằng cô suýt nữa coi là kẻ ...

Qua ký ức của nguyên , Nguyễn Ninh khá nhiều về Tần Nhậm Hạo .

Mặc dù họ là bạn học cùng trường, thậm chí cùng lớp bên cạnh, nhưng và nguyên chủ nhiều tương tác.

Chỉ sự kiện bóng rổ đ.á.n.h trúng ở sân bóng rổ một tháng khi tận thế bùng phát, họ mới nhiều cơ hội gặp gỡ hơn.

Tuy nhiên, trong cuộc sống , khi tận thế bùng phát, nguyên ở trường trong nửa tháng đó, cũng chính là ở cùng Tần Nhậm Hạo và một vài học sinh khác.

Chính nhờ sự nỗ lực chung của , họ mới thể tìm thấy một nơi tương đối an để trốn tránh trong trường học đầy xác sống, chờ đợi đội cứu hộ đến.

Nhớ việc chăm sóc cho nguyên , ánh mắt Nguyễn Ninh đối diện vẻ bớt cảnh giác.

Do tính cách nguyên hướng nội, bạn chơi trong trường trung học, Nguyễn Ninh cũng cần lo lắng về việc tính cách của khác với nguyên sẽ phát hiện điều bất thường.

Tần Nhậm Hạo :

TBC

"À, Nguyễn Ninh, thời gian ? Sau khi tận thế bùng phát, tớ tìm ở trường, nhưng bạn học cùng lớp với rằng cô cũng , tớ ngờ đến khu an ."

 

Loading...