Chính khi Thường Thập Tứ định tìm chỗ nào đó ẩn nấp, đó chờ đến tối một chút khi những từ bỏ, tìm Khỉ ốm, thì thấy nhóm đang đuổi theo hướng Khỉ ốm chạy trốn.
Trước đó Thường Thập Tứ để động tĩnh quá lớn, cho Khỉ ốm dùng pháo sáng để thu hút sự chú ý của nhóm , mà chỉ bảo chạy .
Theo lý thì họ thể chạy về hướng nào.
giải thích việc họ đuổi theo , lấy đồ, mà về phía khác??
Thường Thập Tứ thấy Khỉ ốm sắp bắt kịp, c.ắ.n răng, chạy trở .
Và đó... trong khi Thường Thập Tứ cố gắng thu hút sự chú ý để giúp Khỉ ốm ở phía bên , đội Thần Hi bắt .
May là khi họ bắt thì họ tiếp tục đuổi theo Khỉ ốm chạy xa nữa.
Thường Thập Tứ mặt đất, thể thoát khỏi dây leo buộc .
Càng giãy giụa, thứ càng siết chặt.
Khi chạy, vì chú ý và thứ quấn lấy, đó mới bắt.
Nếu luôn chú ý giữ cách, thì họ thể tấn công, lẽ cơ hội chạy thoát.
"Đừng vùng vẫy nữa, sức của đủ để thoát ."
Lâm Dương lấy mặt nạ khỏi mặt của Thường Thập Tứ, khuôn mặt non nớt của thiếu niên vẫn thoát khỏi dây leo và trốn chạy, nhẹ.
"Nào, , lấy đồ của chúng ?"
Thường Thập Tứ lẽ thể chạy thoát, chớp mắt, vẻ mặt , một cách t.h.ả.m thiết:
"Cũng vì vài ngày em ăn gì, thực sự quá đói, nên mới kiềm chế mà sai."
"Các ơi, em thực sự sai , em nên lấy đồ của các . Em đều là , là em mắt , các đừng so đo với một đứa trẻ như em."
"Em lấy đồ gì của các thì em sẽ trả hết, xem , đồ đều trong túi em đây, thiếu món nào. Các thấy em nhận với thái độ thành khẩn như , hãy cho em một cơ hội từ đầu nha."
Lâm Dương lấy túi từ tay xuống, cảm nhận nó nhẹ, phát hiện đồ thiếu.
Anh vội kiểm tra bên trong ít nhiều, chỉ Thường Thập Tứ :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-256.html.]
"Đứa nhỏ , lúc lấy đồ giỏi ? Cần gì chúng cho cơ hội từ đầu."
Trong suốt hai tháng qua, đường họ gặp ít vụ cướp bóc lớn nhỏ, sử dụng đủ loại thủ đoạn.
nhóc chỉ mới lên cấp ba mắt là duy nhất suýt nữa thành công trong việc lấy vật tư từ họ.
Những kẻ cướp khác, đến việc thể chạm vật tư xe, mà ngay cả tiếp cận cửa xe của họ cũng mấy .
Nghe thấy giọng điệu mấy thiện chí từ họ, Thường Thập Tứ trong lòng mà mặt cầu khẩn:
"Đâu ... Lúc nãy em chỉ may mắn thôi. Thực sự em yếu! Thật mà!"
"So với các thì năng lực của em là gì. Nếu thì em cũng các bắt ."
"Các lớn , rộng lượng, xem như là đầu em phạm , và các cũng mất mát gì... Có thể cho em một cơ hội ?"
Không ngờ thực sự gặp một đối thủ khó nhằn.
TBC
Thực lực của những mạnh hơn nhiều so với những từng gặp đây.
Khỉ ốm ơi Khỉ ốm, hôm nay lẽ đại ca sẽ vì mà thất bại .
Có vẻ như bọn đàn em trong nhóm sẽ dựa một chăm sóc.
Vị trí đại ca của nhóm cũng sẽ truyền cho .
Lâm Dương mỗi câu của đều lệch khỏi chủ đề xin họ tha thứ, khóe miệng giật giật, để ý đến nhóc đang cố vẻ đáng thương và nịnh bợ bên cạnh nữa mà đầu hỏi Cố Diệc Thừa:
"Anh Cố, nghĩ chúng nên gì với bây giờ?"
Trẻ em và già chỉ thiếu khả năng tự bảo vệ mà tỷ lệ họ thức tỉnh dị năng cũng thấp hơn.
Trong những c.h.ế.t ở thế giới hậu tận thế, hai nhóm tuổi chiếm tỷ lệ cao nhất.
Nói chung, nếu mười đứa trẻ và già mà một sống sót, thì đó là may mắn lắm .
Cậu nhóc chỉ sống sót mà còn nâng cấp dị năng của lên đến mức độ , quả là dễ dàng.