Tuy nhiên, t.h.u.ố.c nổ chỉ thể là do con đặt, thể là xác sống.
Anh do dự vì cây cầu vượt sông còn t.h.u.ố.c nổ , liệu xảy vụ nổ thứ hai .
"Cứ chờ thêm một ngày nữa hãy quyết định."
Cân nhắc đến sự an của mỗi trong đội, Cố Diệc Thừa quyết định tạm hoãn việc qua cầu.
Nếu , họ cũng thể tìm đường khác để qua.
Dù thì cũng chỉ một con đường để , cần thiết mạo hiểm.
Với quyết định của Cố Diệc Thừa, ai trong đội ý kiến khác.
Họ cũng đồng tình rằng an là quan trọng nhất, chờ thêm một ngày cũng .
Do dự định qua cầu, nhóm của họ chỉ thể đầu xe và trở căn cứ Diêm Thành để lên kế hoạch khác.
Tuy nhiên, khi lên xe , Nguyễn Ninh cảm thấy đáng tiếc, nếu họ một chiếc thuyền lúc thì sẽ mấy, như họ thể chân cầu vượt sông bằng đường thủy.
Không cần lo lắng về vấn đề của cầu nữa.
Thật may, đây họ luôn di chuyển bộ, dù chuẩn kỹ càng đến mấy cũng nghĩ tới việc hết một chiếc thuyền trong gian.
Trên con đường bắt buộc khi trở căn cứ Diêm Thành.
Ở một bụi cây dày đặc bên đường, hai đang lẩn trốn.
"Đại ca, kìa! Có con mồi béo bở tới kìa!!"
Trong hai một là thiếu niên quá mười bốn, mười lăm tuổi, khi đặt kính viễn vọng xuống, phấn khởi với bên cạnh.
Vụ việc lớn như thế ở phía bên cầu vượt sông, đối với họ, những chuyên cướp bóc, cũng nghĩa là sắp một vụ ăn lớn.
Bởi vì thường lúc , sẽ nhiều tới để điều tra tin tức, khi đó họ thể nhân cơ hội kiếm một khoản.
Khi càng đông, tình hình hiện trường càng rối loạn, cũng dễ dàng lợi dụng để mưu lợi.
Tuy nhiên, Thường Thập Tứ luôn cảm thấy khác biệt so với những kẻ cướp khác.
Bởi vì, là một tên cướp mục tiêu trong cuộc sống.
Cậu lập kế hoạch chi tiết cho sự nghiệp của .
Thấy bên cạnh ồn ào, Thường Thập Tứ đang mặt đất và nhai kẹo cao su, vỗ nhẹ đầu thiếu niên chuyện, nghiêm khắc dặn dò:
"Khỉ ốm, tao với mày bao nhiêu , khi chuyện cạnh tai tao đừng to quá, tai tao suýt nữa mày điếc ."
"Đại ca..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-253.html.]
TBC
Cậu thiếu niên gọi là khỉ ốm liếc Thường Thập Tứ, ánh mắt đáng sợ, giọng lập tức hạ thấp.
"Hehe, đại ca, em , âm lượng chứ..."
Đây là đầu khỉ ốm cùng đại ca tham gia một vụ lớn, nên chút hứng khởi.
"Được."
Thường Thập Tứ xong, còn rảnh để ý đến bên cạnh nữa, kiểm tra các thiết thường dùng để cướp bóc một lượt.
Đinh mặt đường, ok
Pháo sẽ dùng , ok
Mặt nạ, ok
Có vẻ như thứ đều sẵn sàng, chỉ đợi con mồi mà Khỉ ốm "cắn câu".
Thực , vài ngày Thường Thập Tứ qua sông tới căn cứ Diêm Thành một vụ lớn.
Vì may mắn cướp xe của chính quyền căn cứ Diêm Thành.
Dù nữa, chuyến đó cũng là vô ích, nhưng suýt chút nữa thì của căn cứ bắt , khiến vài ngày nay dám qua sông sang đây.
"Khỉ ốm, nhớ kỹ, đợi tín hiệu của tao, tao hiệu bằng mắt là mày lập tức châm pháo, ném xuống đường, đó cần quan tâm gì hết, chỉ cần chạy thật nhanh về phía bên , chạy thẳng tới bờ sông là . Nhớ ?"
"Rõ, đại ca, cam đoan thành nhiệm vụ!"
Tuy nhiên, Khỉ ốm vẫn chút thắc mắc:
" khi em chạy thì đại ca sẽ ? Ai sẽ ở che chở cho đại ca."
"Đừng lo. Tao chạy nhanh hơn mày. Chỉ cần mày thể thoát mà tao bận lòng, là tao ơn lắm ."
Thường Thập Tứ lấy kính viễn vọng từ tay Khỉ ốm, kiểm tra xem con mồi mà Khỉ ốm đến .
khi Thường Thập Tứ qua, lập tức ngớ :
"Sao ba chiếc xe?"
Khỉ ốm còn ngơ ngác hỏi:
"Đại ca, ba chiếc xe ? Em tìm theo yêu cầu của mà..."
Thường Thập Tứ mà , suýt nữa thì đứa em cho tức c.h.ế.t.
Cậu dặn dò là nhóm xe như là mồi ngon, nhưng chỉ bảo tìm một chiếc, ba chiếc!!