"Xin , đội trưởng Cố, để chê . Người là em họ của , khi tìm thấy cô ở đây, những trải nghiệm đó của cô chút..."
"Ừm, lắm, cô kích động, và mắc hội chứng tưởng tượng nặng nề, luôn những lời lung tung đầu đuôi."
Vừa Trần Dĩnh Nhi gì Chu Ngọc đều rõ ràng, sót một lời nào.
Cô thấu, Trần Dĩnh Nhi chính là loại vô ơn thể nuôi nổi.
Người như cô , dù đ.á.n.h cũng nhớ đau.
Không thể cho cô bất kỳ đường sống nào.
Mình tin những lời cô , nhưng kết quả thế nào? Hôm nay, cô càng thêm táo bạo, chỉ lừa mà còn tính kế hại .
Ha ha! Dám đ.â.m lưng bà đây ?
Bây giờ Chu Ngọc cảm thấy may mắn rằng quen Nguyễn Ninh, nếu hôm nay sẽ cô hại c.h.ế.t.
Chu Ngọc là loại mềm yếu dễ khác bắt nạt.
Nếu hôm nay để thấy hậu quả của việc đắc tội với , thì tên Chu Ngọc sẽ ngược .
Chu Ngọc bịt miệng :
"Thực xin , phiền . Bây giờ sẽ dẫn ."
Trần Dĩnh Nhi thể lời, chỉ thể rên rỉ ngừng, giãy giụa, nhưng cơ thể cô ăn gì nhiều ngày sức.
Vì , cuối cùng chỉ thể kéo .
Lời của Chu Ngọc ít sơ hở.
những xung quanh ai quản.
Dù thực sự vẻ điên điên khùng khùng, cũng giống bình thường.
Nếu dây khi còn rước lấy phiền toái.
Cố Diệc Thừa thấy Nguyễn Ninh vẫn đang dõi mắt về một hướng mơ màng, nhíu mày, với giọng lo lắng hỏi:
"Có chuyện gì ?"
TBC
Nguyễn Ninh hồi thần trở :
"Em đang nghĩ xem bỏ sót ai . Biết em thực sự quen cô cũng nên..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-251.html.]
Thực trong lòng Nguyễn Ninh đang nghĩ, nếu nguyên còn ở đây, thì thấy cảnh tượng hôm nay sẽ cảm thấy thế nào.
Khi Nguyễn Ninh thấy Trần Dĩnh Nhi tự gặp quả báo, trong lòng cô cảm thấy vui mừng sảng khoái gì cả.
Dĩ nhiên, cô cũng vì thế mà thương hại đồng cảm với .
Cố Diệc Thừa cô gái vẻ tập trung, thì vươn tay xoa nhẹ đầu cô:
"Nếu nhớ , thì thôi đừng nghĩ nữa."
"Vâng..."
Lúc nãy Nguyễn Ninh đang suy nghĩ m.ô.n.g lung, cũng quên mất phản ứng với sự mật của bên cạnh.
Đợi cô phản ứng thì thấy né tránh vẻ quá cố ý, chỉ thể trừng lớn đôi mắt, yên tại chỗ để xoa đầu .
Tuy nhiên, vì sự cố nhỏ , những cảm xúc phức tạp trong lòng Nguyễn Ninh vì chuyện của Trần Dĩnh Nhi cũng cô gạt sang một bên.
Sau khi rời khỏi căn cứ Diêm Thành, họ cần qua một cây cầu vượt sông lớn mới thể rời khỏi thành phố .
Tuy nhiên, khi họ đến vị trí của cây cầu, từ xa thấy vài tiếng nổ lớn, tiếp theo là một tiếng động phá lớn vỡ sự yên bình nơi đây, như thể thứ gì đó sụp đổ.
"Tiếng gì ??"
"Có vẻ như là từ phía đó truyền đến."
Hướng phát âm thanh chính là vị trí của cây cầu vượt sông.
Nguyễn Ninh về phía đó, trong lòng bỗng nhiên linh cảm lành, lẽ trùng hợp như .
Rời khỏi thành phố từ căn cứ Diêm Thành, chỉ một cây cầu vượt sông.
Nếu bây giờ cây cầu vượt sông gặp vấn đề, họ đến thành phố tiếp theo bằng đường bộ thì chỉ thể trở con đường và một vòng lớn mới đạt hiệu quả tương tự, như sẽ mất thêm vài ngày.
Hơn nữa, nếu con đường khác, họ còn qua một thành phố du lịch nổi tiếng của tỉnh G ngày tận thế, mức độ nguy hiểm thể .
Nguyễn Ninh chỉ thể trong lòng lặng lẽ cầu nguyện mong cây cầu vượt sông chuyện gì.
Tiếp tục lái xe thêm năm phút, họ thấy đám khói đen dày đặc phía một biểu tượng cây cầu xa.
Tình hình cụ thể họ đến nơi nên , nhưng thế e rằng tình hình mấy lạc quan.
Họ đang đường, một đàn ông vội vã chạy từ hướng ngược .
Thấy đoàn xe của họ vẫn đang về phía đó, do dự một chút đó chạy về phía đoàn xe và vẫy tay.