Nguyễn Ninh và nhóm của cô mới đến đây, kịp xếp hàng ngoài, thì thấy một đột nhiên từ đám đông bên cạnh lao đến.
Lúc đó Nguyễn Ninh đang giữa chuyện với Giang, hướng thẳng về phía cô.
Vì ngày hôm chợ gặp tình huống , hình thành phản xạ điều kiện, Nguyễn Ninh vô thức tránh , và khi cô chuẩn rút s.ú.n.g , thì thấy một phụ nữ gầy trơ xương ngã xuống chính vị trí mà cô .
"Ui da..."
Người phụ nữ mặt đất gầy đến mức quần áo cô gần như thể giữ cơ thể của cô , khiến cho quần áo trông như to hơn vài cỡ.
Khi chạy về phía , chân cô bỗng nhiên vấp một thứ gì đó ngã xuống đất mạnh, bây giờ cô đau đến mức giọng đổi, âm điệu chút chói tai.
"Ô... Xin , cô lao đến nhanh như nên tưởng cô tấn công chúng , nên..."
Từ Trì thấy vẻ bề ngoài lôi thôi của phụ nữ thì gãi gãi đầu, hổ.
Anh cạnh Nguyễn Ninh, hung hăng lao đến, tưởng rằng là từ đội khác đến kiếm chuyện, nên suy nghĩ tay luôn.
cũng , kịp gì cả, vấp ngã bởi một nhánh dây leo duỗi .
Với vẻ ngoài yếu ớt dễ tổn thương như , khiến Từ Trì cảm thấy như đang bắt nạt yếu thế.
Tuy Từ Trì vô tình gây thương tích cho khác, nhưng cũng thể mặt đất, tiến lên giúp phụ nữ dậy, nhưng phụ nữ mặt đất bỏ qua.
"Cứu với, hại ..."
Người phụ nữ để ý đến Từ Trì, khi cô kêu cứu, ánh mắt cứ chằm chằm Nguyễn Ninh, rõ ràng là đang hướng về một cô.
Cố Diệc Thừa thấy tiếng động ở đây, từ phía đội ngũ tới, chắn mặt Nguyễn Ninh, bảo vệ cô ở phía một cách tinh tế, nhíu mày hỏi:
"Ninh Ninh, em ?"
Nguyễn Ninh mặt đất một hồi lâu lắc đầu :
"Không ."
Cô vẫn còn đang hoang mang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-249.html.]
Cô nhớ quen một như từ bao giờ.
Ngay cả trong ký ức của nguyên , cô cũng tìm thấy ai đó khớp với phụ nữ mắt.
Nguyễn Ninh với ánh mắt hoài nghi, mặt đất vội vàng rẽ tóc khỏi mặt và :
"Là tớ đây. Tớ là Trần Dĩnh Nhi. Trước đây chúng học cùng một lớp 12A1, trường trung học phổ thông 1 thành phố S, lớp 12A1 còn nhớ ."
"..."
TBC
Đây là đầu tiên Nguyễn Ninh gặp trực tiếp Trần Dĩnh Nhi, trong ký ức của nguyên , Trần Dĩnh Nhi luôn mặc đồng phục trường học do chính cô sửa , tóc dài đến vai, phong cách nhẹ nhàng, hình như khi còn ở trường ít theo đuổi cô .
mặt , tóc bao nhiêu ngày gội, từng sợi tóc dính , làn da khô nứt, ngoại trừ đặc điểm gương mặt thể thấy giống, thì thể nhận đây là Trần Dĩnh Nhi ngày xưa.
Thậm chí nếu phụ nữ tự giới thiệu tên , thì dù cô ngang qua cô cũng nhận đó là Trần Dĩnh Nhi.
Có thể thấy sự đổi về ngoại hình của cô trong hai tháng qua là lớn.
Có vẻ... hai tháng qua cô sống lắm.
So với ánh mắt bình tĩnh của Nguyễn Ninh khi thấy , Trần Dĩnh Nhi khi thấy Nguyễn Ninh như thấy cứu tinh, đôi mắt cô sáng lên vì phấn khởi.
niềm vui của cô kéo dài bao lâu, một phụ nữ từ đội nhóm mà cô chạy đến với khuôn mặt âm u.
Khi thấy Chu Ngọc xuất hiện, Trần Dĩnh Nhi giống như chuột thấy mèo, mặt cô trắng bệch vội vã di chuyển về phía thể cứu , tức là bên Nguyễn Ninh.
Chu Ngọc lợi dụng lúc khác chú ý, hung tợn lườm Trần Dĩnh Nhi một cái, dùng ánh mắt cảnh cáo cô nếu dám thêm gì thì sẽ c.h.ế.t chắc, đó mới đổi biểu cảm và chào hỏi đội Thần Hi.
Cố Diệc Thừa đáp một tiếng, ánh mắt lạnh lùng.
"Người là thành viên của đội cô ?"
Chu Ngọc thấy hỏi như , do dự một chút, trả lời thế nào.
Hiện tại Trần Dĩnh Nhi lợi dụng lúc Chu Ngọc chú ý mà chạy khỏi đội, cũng cô gì với họ.