Cô bé hề lòng cảnh giác, để lộ hết thảy điểm yếu của .
Giống như bây giờ, nếu g.i.ế.c cô, cần dùng đến dị năng.
Chỉ cần vài giây, sự sống của cô sẽ biến mất .
Đêm tối lạnh lẽo hơn ban ngày, lẽ cảm nhận nguồn nhiệt bên cạnh, đầu cô vô thức cọ lòng bàn tay , cử động trông mật, giống như một con vật nhỏ tìm kiếm ấm.
Anh giật .
"Em xem, em thể yên tâm ngủ như ..."
Cố Diệc Thừa thì thầm, đột nhiên nhẹ, đôi mắt tươi tắn.
Trong tận thế, duy nhất thể tin tưởng là chính .
Giao phó sinh mạng cho khác, tin tưởng một một cách vô điều kiện, trong mắt Cố Diệc Thừa là một việc ngu ngốc.
Điều tương đương với việc để lộ bộ điểm yếu của cho khác.
Cố Diệc Thừa bây giờ, thích thú với vẻ mặt tin tưởng của Nguyễn Ninh khi giao phó cho .
Và lòng cảm thấy một niềm vui từng .
Cố Diệc Thừa luôn rằng, cô gái và khác biệt.
Thói quen sống trong những năm tận thế khi tái sinh ăn sâu xương tủy, trở thành bản năng.
Trên đường , ngay cả khi những khác trong nhóm thức đêm, Cố Diệc Thừa cũng bao giờ để ngủ say, luôn giữ một chút tỉnh táo và cảnh giác.
Từ nhỏ Cố Diệc Thừa cận với nhà, cũng phân biệt cái gì là thích, cái gì là yêu.
cũng cần hiểu rõ.
Cố Diệc Thừa chỉ cần , giữ cô bên mãi mãi.
Và , cũng sẽ luôn bảo vệ cô một cách diện.
Bất kể lúc nào, miễn là còn đó, sẽ để cô gặp chuyện gì.
Cố Diệc Thừa bên cạnh giường của Nguyễn Ninh suốt đêm, khi thổi tắt nến, ngủ giường khác.
Đêm khuya, bóng đêm như mực, bên ngoài hành lang bất ngờ vang đến tiếng động.
Trong bóng tối, đôi mắt đen của Cố Diệc Thừa mở to.
Anh liếc con gái đang bên cạnh, cô ngủ an yên, dù ngủ ở tư thế nào thì cho đến khi thức dậy cũng đổi.
Tiếng động bên ngoài cô thức giấc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-207.html.]
Một lúc , tiếng bước chân dần dần tiến gần, cuối cùng dừng ở cửa phòng họ.
Nguyễn Ninh đang mơ ngủ thì tỉnh dậy, cô thấy một đang bên cạnh giường .
Trong bóng tối, Nguyễn Ninh chỉ thể thấy một bóng dáng cao lớn mơ hồ, rõ mặt và biểu cảm của đó, suýt nữa thì hoảng sợ.
May là cô nhanh chóng cảm nhận đó là Cố Diệc Thừa, mới kìm nén cơn nóng giận rút súng.
TBC
Biết rằng thể gọi cô dậy giữa đêm lý do, cô định hỏi xảy chuyện gì thì thấy tiếng động nhẹ nhàng từ cửa phòng...
Có vẻ như đang thầm bên ngoài.
Nguyễn Ninh hoang mang, giữa đêm khuya thế ở cửa phòng ?
"Bên ngoài , đừng lên tiếng. Em qua chỗ sofa ẩn nấp , chỗ để xử lý."
Giọng Cố Diệc Thừa nhỏ, lẽ sợ bên ngoài thấy, xong câu ngay bên tai cô.
Khoảng cách gần đến mức Nguyễn Ninh thể thấy thở của cũng như ấm phả từ .
Trong bóng tối, vành tai trắng ngần của Nguyễn Ninh từ từ nhuốm đỏ.
Cô gật đầu, lúc cô vô lý, cố chấp ở cùng , mà nhanh chóng rời khỏi giường.
Trên đường phát một tiếng động, cô lẻn qua góc sofa ẩn nấp.
Chỗ chính là điểm mù tầm của căn phòng, ánh sáng, nên dù bước cũng nhận .
***
Trong khi đó, tại cửa phòng, đang hai đàn ông trông bình thường, một cao một thấp.
"Nhẹ nhàng thôi, đừng thức giấc."
Người đàn ông cao to thấy bạn đồng hành vô tình rơi ống tiêm họ dự định sử dụng trong kế hoạch , thì trách móc.
Người đàn ông thấp bé thấy căng thẳng như thì quan tâm lắm:
"Chúng đừng tự dọa , thời điểm ngủ ."
Hai giờ sáng, chính là lúc ngủ say nhất.
Hơn nữa, khách sạn cũng canh gác.
Những mới đến phân tán đến các phòng khác , chắc chắn ai cảnh giác đến nỗi ban đêm ngủ, còn cử canh gác.
Người cao to cũng cảm thấy lời của đồng đội lý, thả lỏng dây thần kinh căng thẳng, nhưng nhớ nhiệm vụ chị Tôn giao phó khi đến đây, nghiêm túc :