Có vẻ như chủ nhân câu lạc bộ thực sự đam mê loại hình .
Qua những hình ảnh quảng cáo đặt ở quầy lễ tân, họ câu lạc bộ tổng cộng năm chủ đề.
Để tiết kiệm thời gian, họ quyết định chia nhóm hành động.
Nguyễn Ninh, với tư cách là em gái của Cố Diệc Thừa, đương nhiên phân nhóm của . Và chỉ hai họ.
Họ chọn chủ đề "Nhà của Búp Bê".
Đó là lựa chọn của Nguyễn Ninh.
Bởi cô thấy bốn chủ đề còn đều là những cái tên kiểu kinh dị xxx, xxx ma quỷ gì đó.
Nhìn là chủ đề thú vị gì.
Chủ đề trông bình thường nhất.
khi bước , Nguyễn Ninh phát hiện đây cũng là một chủ đề theo phong cách kinh dị.
Những con búp bê vải đặt ở lối , miệng rách to, khâu bằng chỉ và cố tình cũ, họ một cách quái dị.
Còn những dấu tay m.á.u của trẻ em tường.
Cô câu lạc bộ dùng thứ gì máu, nhưng những đạo cụ trông quá thật.
Dù những thứ mắt đều là giả, nhưng khi thấy cảnh tượng , Nguyễn Ninh vẫn kìm mà nuốt nước bọt, bước chân cũng tự chủ mà chậm .
Câu lạc bộ thật sự là... Dù tên chủ đề vẻ bình thường, nhưng bên trong là trang trí kinh dị.
Biết thế cô chọn chủ đề khác, hoặc đơn giản là luôn.
Về phương diện , Nguyễn Ninh thực sự nhát gan, từ nhỏ cô dám nhà ma.
Lớn lên cũng vẫn dám. Nếu bên cạnh, cô chạy mất dạng .
"Nếu sợ thì em thể đến gần hơn một chút."
Giọng trầm thấp của Cố Diệc Thừa vang lên trong bóng tối.
Nguyễn Ninh thậm chí còn trong lời của một chút ý .
"..."
Ngoài miệng Nguyễn Ninh sợ, nhưng thực tế chỉ vài phút ở trong chủ đề , cô vô thức dựa gần bên cạnh.
Nếu cô mới sợ, thì cô nắm c.h.ặ.t t.a.y áo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-182.html.]
Ở đây ngừng cung cấp điện, đèn đóm, chỉ đèn pin trong tay họ mới thể chiếu sáng.
đèn pin còn bằng , tối đen thì thấy rõ, ánh sáng bất ngờ chiếu tới, thể thấy từng con búp bê mặt quái dị.
Cảnh quả thực xứng đáng với cái tên "Nhà của Búp Bê" của nó.
Nơi vẻ kinh dị, nhưng cảnh sắc hoành tráng.
Một cảnh chỉnh với bốn phòng, Nguyễn Ninh theo Cố Diệc Thừa tới từng phòng một, nhưng thấy nào.
TBC
"Chờ một chút, đây một vách ngăn."
Ngay khi Nguyễn Ninh nghĩ rằng cuối cùng cũng xem xong và thể rời , Cố Diệc Thừa gõ bức tường giữa hai phòng và câu .
Nguyễn Ninh xong, sững sờ một chút.
"Hả?"
Câu lạc bộ từ xuống , là đầu tư nhiều tâm huyết.
Một phần quan trọng nhất của trò chơi phòng kín là giải mã.
Sau khi Cố Diệc Thừa mất mười lăm phút để tìm manh mối và mở khóa cánh cửa , Nguyễn Ninh càng thêm ngưỡng mộ thiết kế của câu lạc bộ.
Điều mà Nguyễn Ninh là chủ đề mà cô chọn vì vẻ bình thường nhất, thực chất là một trong những chủ đề khó nhất của câu lạc bộ.
Ngay cả những chơi giải mã phòng kín kinh nghiệm nhất, nếu từng đến đây, cũng mất một đến hai giờ mới thể thoát .
Sau khi cánh cửa mở , phía bên tối tăm như họ tưởng tượng.
Có cửa sổ và ánh nắng mặt trời chiếu qua, mang cảm giác như thoát khỏi nguy hiểm.
Bây giờ Nguyễn Ninh cũng hiểu, khi nhập mật khẩu cánh cửa, nghĩa là họ vượt qua chủ đề .
Người qua sẽ nhân viên dẫn cửa chính, còn qua sẽ từ cửa .
Như Cố Diệc Thừa , cánh cửa thực sự chắc chắn.
Điều cô bất ngờ hơn nữa là, họ thực sự tìm thấy sống sót ở phía cánh cửa .
"Ai đó?"
Mẹ Giang, thấy tiếng động, đang tự hỏi ai sẽ đến đây lúc , thì thấy bóng dáng của Cố Diệc Thừa, ban đầu bà sững sờ một lúc, đó với vẻ mặt ngạc nhiên và vui mừng .
"Tiểu Cố, cháu đến đây? Cảnh Siêu nhà bác cùng cháu ? Thằng bé vẫn chứ?"
Mẹ Giang ở đây hơn nửa tháng, bà luôn nghĩ rằng Giang Cảnh Siêu ở Đế Đô, và chuẩn tâm lý đời sẽ khó gặp con trai.