" . gian của trai chị còn lớn hơn cơ."
Trước đây trong lúc chuyện, Nguyễn Ninh rảnh rỗi hỏi thêm một câu, mới rằng Tô Vân Cẩm thực đủ mười sáu tuổi, tháng mới là sinh nhật thứ mười sáu của .
Nguyễn Ninh luôn là nhỏ tuổi nhất trong đội ngũ, bây giờ Tô Vân Cẩm gia nhập, cuối cùng trong đội cũng nhỏ tuổi hơn cô.
Đáng mừng, cuối cùng cô còn là "út" nữa.
"Em xem, nó giống như thế ... thực đồ vật hề biến mất, mà đặt một nơi giống như gian khác."
"Đồ đạc đặt đó thể lấy bất cứ lúc nào khi cần."
Nguyễn Ninh thấy tò mò, liền xuống bên cạnh, hướng dẫn cách sử dụng gian nhiều để thể quan sát rõ ràng.
Và Tô Vân Cẩm cũng hợp tác, thể hiện sự ngạc nhiên và thán phục.
TBC
"Năng lực của chị thật tuyệt. Đồ đạc để gian thì cần lo sợ khác cướp đúng ạ??"
Ở thế giới tận thế, đồ vật quý giá chỉ an nhất khi mang theo .
Đặc biệt là khi một đồng đội.
Ban đầu Tô Vân Cẩm kinh nghiệm, ngoài nghĩ rằng mang theo đồ đạc tiện, nên cất giấu hầu hết vật tư trong phòng.
Ai ngờ một ngày khi trở về thì phát hiện vật tư lấy trộm hết, kẻ trộm cũng biến mất dấu vết.
Vì đó, mỗi khi Tô Vân Cẩm ngoài đều mang theo tất cả đồ đạc quan trọng.
điều đó cũng đồng nghĩa với việc an tuyệt đối.
Chỉ cần một chút cẩn thận, đồ đạc cũng thể khác cướp mất.
Nguyễn Ninh suy nghĩ một chút.
"Theo lý thì đúng là như . Người khác thể cướp đồ trong gian của chúng ."
Đồ trong gian ai thể thấy, chỉ khi cô lấy , khác mới cơ hội lấy , và nếu cô c.h.ế.t, đồ đạc cũng sẽ biến mất, thực sự thể cướp.
"Ninh Ninh, các em đang chuyện gì vui thế?"
Cố Diệc Thừa đến, thấy hai đang chuyện với .
Nụ mặt cô gái tươi sáng, Tô Vân Cẩm cũng còn vẻ ngượng ngùng như ban đầu, dường như hai đang chuyện vui vẻ.
cảnh tượng khiến Cố Diệc Thừa khẽ nhíu mày.
"Em đang chuyện với đồng đội mới về dị năng."
Nguyễn Ninh vô tư .
"Ừ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-132.html.]
Cố Diệc Thừa lạnh nhạt trả lời.
"Đã thu xếp xong hết , chúng cùng đến hội trường nhiệm vụ, hội ngộ với thôi. Chỗ Giang Cảnh Siêu lẽ cần sự giúp đỡ của chúng ."
Tô Vân Cẩm ở căn cứ ba một thời gian, quen thuộc với đường , nên dẫn đường cho hai họ tới hội trường nhiệm vụ.
Dù các thành viên khác của đội đang ở , nhưng chắc chắn sẽ đợi họ tại hội trường nhiệm vụ mỗi ngày.
Đó là nơi họ hẹn gặp .
"Năm nay em đang học lớp 12 , mười tám tuổi ?"
Cố Diệc Thừa bất ngờ hỏi.
" , em đang học lớp 12."
May là cô đang sống trong thế giới tận thế, nếu cô thể thi đại học một nữa.
" em tới mười tám tuổi."
Ngày sinh của cô và nguyên dù cách ba tuổi nhưng cùng ngày.
Cố Diệc Thừa học đại học ở Đế Đô, cộng thêm mối quan hệ với gia đình, nên vài năm qua hầu như trở về thành phố S.
Nguyễn Ninh ngạc nhiên khi ngày sinh của , thực , cô đang học lớp 12 là lắm .
"Em sinh ngày bảy tháng bảy, còn lâu mới đến sinh nhật mười tám tuổi."
Cô bổ sung.
Bây giờ mới đầu tháng mười một.
Còn hơn nửa năm nữa mới đến tháng bảy.
"Yêu sớm ."
Cố Diệc Thừa bất ngờ một câu như .
Nguyễn Ninh "hả" một tiếng, mặt đầy hoang mang.
Yêu sớm? Cô yêu sớm lúc nào? Quan trọng là cô luôn ở cùng với các thành viên đội, trong thế giới tận thế cô thể yêu ai .
"Anh trai, chuyện với em?"
Khi giao tiếp với nam chính, Nguyễn Ninh luôn tuân theo nguyên tắc hỏi nếu hiểu.
Nếu cô sợ hiểu ý của .
"Không gì."
Cố Diệc Thừa tỏ tự nhiên, lãnh đạm .