Trong quá trình , Nguyễn Ninh nhận thấy rằng việc chữa trị cho khác tốn nhiều tinh hạch hơn và mất thời gian hơn so với chữa trị cho bản .
quả thực hiệu quả.
Năng lực của cô thể chữa trị cho khác.
Tô Vân Cẩm ở bên cạnh, thấy vết thương của Cố Diệc Thừa đang dần lành , vẻ như hiểu điều gì đó, bất ngờ nghĩ về chính trải nghiệm của .
Ba ngày , khi sửa chữa bức tường bao quanh, những mảnh đá xước tay với nhiều vết thương lớn nhỏ.
Làm việc chút thương tích nhỏ là chuyện thường, Tô Vân Cẩm để tâm, chuẩn tiếp tục công việc như khi, định chờ về bôi thuốc.
ngay lúc đó, vết thương bắt đầu tự lành .
hiện tượng Tô Vân Cẩm cảm thấy hào hứng.
Ban đầu đến từ một căn cứ khác ở thành phố B chứ xuất từ căn cứ 3.
Căn cứ đó quản lý hỗn loạn, và một bên chiếm ưu thế.
TBC
Một ngày, họ bắt tất cả dị năng giả trong căn cứ.
Và của Tô Vân Cẩm chính là một trong những đầu tiên thức tỉnh dị năng.
Mẹ của Tô Vân Cẩm qua đời khi sinh , còn cha là một kẻ nghiện rượu, ít khi ở nhà, mấy quan tâm đến .
Nên từ nhỏ sống và lớn lên bên cạnh và mợ.
Cậu mợ con, họ coi như con ruột.
Tình cảm dành cho họ sâu đậm hơn nhiều so với cha vô trách nhiệm .
Đáng tiếc là mợ trở thành xác sống khi tận thế bắt đầu, còn cha , kẻ nghiện rượu, để xác sống nhà và cuối cùng c.h.ế.t tay chúng.
Đối với Tô Vân Cẩm lúc bấy giờ, chính là duy nhất của thế giới .
Khi bắt , Tô Vân Cẩm thể yên quan tâm.
Cậu tìm hiểu khắp nơi, đổi tất cả lương thực để thể lẻn viện nghiên cứu cho là nơi giam giữ các dị năng giả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-hau-tan-the-huong-hanh-phuc/chuong-130.html.]
đến muộn một bước, khi đến nơi, một dị năng giả tại căn cứ vì chịu nổi tra tấn, tìm cơ hội tự sát bằng cách tự bạo.
Toàn bộ viện nghiên cứu sụp đổ.
Vì mới bước cửa lớn, cách xa tâm điểm nổ nên thoát c.h.ế.t trong gang tấc, chỉ một thương tích bên ngoài.
Tuy nhiên, dị năng giả ở trung tâm viện nghiên cứu, bao gồm cả của Tô Vân Cẩm và những nhà nghiên cứu tất cả đều c.h.ế.t hết, một ai sống sót.
Sau đó, tiếng nổ của viện nghiên cứu thu hút một đàn xác sống lớn, căn cứ của họ chỉ là một căn cứ nhỏ xây dựng cạnh viện nghiên cứu sinh học của thành phố B.
Và tất cả dị năng giả c.h.ế.t, họ thể chống bao nhiêu xác sống tấn công, cuối cùng những sống sót hoặc c.h.ế.t hoặc trốn thoát.
Vì , khi bất ngờ phát hiện khả năng tự chữa lành đột ngột , phản ứng đầu tiên của là hưng phấn, mà là sợ hãi và lo lắng.
Cậu vẫn thể quên cái c.h.ế.t của .
Cậu sợ sẽ giống như những dị năng giả c.h.ế.t trong viện nghiên cứu, tự trách tại đến cứu sớm hơn.
Thậm chí Tô Vân Cẩm còn mong là một bình thường.
Hơn nữa, bao giờ thấy dị năng giả khác khả năng như .
Cậu sợ sẽ trở thành kẻ lạc lõng, lặp sai lầm.
bây giờ...
Tô Vân Cẩm chằm chằm hai em một lúc lâu và quyết định hành động.
Cậu đột ngột dậy, lấy con d.a.o mà Cố Diệc Thừa sử dụng bàn.
Nguyễn Ninh chữa lành vết thương tay Cố Diệc Thừa, giật hành động của Tô Vân Cẩm.
Lúc đầu cô nghĩ rằng định gây sự với họ, nhưng đó thấy theo cách của Cố Diệc Thừa, rạch một vết sâu tương tự lòng bàn tay .
Nguyễn Ninh thấy thì nhíu mày, khỏi nghĩ rằng cả hai họ đều quá mạnh tay với chính .
Rõ ràng là thể rạch nhẹ hơn để kiểm tra dị năng cơ mà.
Tô Vân Cẩm nhắm mắt , một lúc, một ánh sáng trắng yếu ớt xuất hiện từ lòng bàn tay, ánh sáng đó bao phủ lên vết thương, từng chút một hút sạch m.á.u đó.