Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 875
Cập nhật lúc: 2024-10-11 21:27:34
Lượt xem: 42
Lê Lê là một blogger du lịch, lần đầu tiên đặt chân đến thị trấn Thải Vân đã thấy hơi thất vọng.
Đây là một thị trấn nhỏ bình thường, ngoại trừ ven đường có nhiều hoa hơn nơi khác thì cũng không có chỗ nào đáng để khen ngợi.
Tuy nhiên nhập gia tùy tục, du lịch mà, phải có một đôi mắt biết khám phá vẻ đẹp.
Cô bình ổn lại cảm xúc, đi theo bản đồ tìm đến homestay.
Trên ứng dụng có một homestay tên "Bát Phương khách điếm" được đánh giá rất cao, phòng ốc không tệ, ban đêm đi ngủ còn được chủ homestay cung cấp tinh dầu hỗ trợ giấc ngủ, vô cùng hiệu quả.
Lê Lê không tin vào đánh giá này lắm, nói không chừng bình luận đều là seeding, chỉ là tinh dầu hỗ trợ giấc ngủ thôi mà, có cái gì hay mà khen.
Cô cũng là người hay mất ngủ, không biết đã dùng qua bao nhiêu tinh dầu hỗ trợ giấc ngủ nhưng đều không có tác dụng.
Một homestay nho nhỏ, không có khả năng có tinh dầu có hiệu quả rõ rệt như vậy được.
Đường trong thị trấn vòng vèo lắm ngã rẽ, đi một hồi nhìn bản đồ cũng không biết đang ở đâu.
Cô bèn chặn đường một thím đang cầm giỏ rau, lễ phép hỏi: "Em chào chị, chị cho em hỏi đi đường nào đến Bát Phương khách điếm ạ?”
Thím kia vừa nghe xong lập tức nhiệt tình cười nói: “Cô muốn đến Bát Phương khách điếm sao? Tôi rất thân với cô chủ Lục, vừa lúc tôi định đi đưa đồ ăn, để tôi dẫn cô đi cùng."
Lê Lê không khỏi sinh lòng cảnh giác, nhiệt tình như vậy sao?
Chẳng lẽ đây là một cách chèo kéo khách? Đừng nói Bát Phương khách điếm là hắc điếm hay “chém” khách đấy nhé?
“Cô gái, đi thôi."
Lê Lê giật mình, hơi có chút chần chờ, nhưng cô chủ động hỏi đường, hiện tại người ta có lòng tốt muốn dẫn cô đi, cô lại không tin đối phương, không khỏi có chút không nể mặt.
Cô lấy gậy selfie ra khỏi túi, cười vui vẻ nói: "Chị chờ một chút được không? Phong cảnh trong thị trấn rất đẹp, tôi muốn chia sẻ với bạn bè của mình.” Thím Thúy Liên không hề cảm thấy ngạc nhiên: “Cô cứ quay đi."
Điện thoại di động được lắp đặt xong, Lê Lê mở phần mềm livestream, vừa đi theo thím Thúy Liên, vừa giới thiệu thị trấn Thái Vân với người hâm mộ, còn không quên nhắc tới thím Thúy Liên nhiệt tình dẫn đường cho mình.
Thím Thúy Liên thoải mái chào hỏi trước ống kính.
Bình luận có người hỏi: “Lê Lê đi đâu vậy?"
“Tôi tìm homestay nghỉ chân trước đã, nhìn đánh giá trên mạng nên chọn Bát Phương khách điếm, đợi lát nữa đến sẽ cho mọi người xem một chút."
Thím Thúy Liên: “Cô gái à, cô chọn Bát Phương khách điếm là đúng rồi, cô chủ Lục là người rất tốt, quan trọng nhất là chỗ của cô ấy vô cùng an toàn."
“An toàn?" Trong lòng Lê Lê căng thẳng: “Sao lại nói như vậy?"
“Ha ha, người trong thị trấn này của chúng tôi đều biết, cô chủ Lục cùng Bùi tiên sinh có bản lĩnh rất lớn, cô đi sẽ biết."
Thím Thuý Liên càng khen như thế, trong lòng Lê Lê càng hoảng hốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-875.html.]
Trong bình luận cũng có rất nhiều người hâm mộ cảm thấy Bát Phương khách điếm có quỷ, nhắc nhở Lê Lê nhất định phải cẩn thận.
Nhưng cũng có một người hâm mộ để lại bình luận: “Bát Phương khách điếm của thị trấn Thải Vân? Trời ạ! Lê Lê thật sự sẽ đi chỗ đó sao? Tôi đã từng ở đó rồi!"
Lê Lê tinh mắt nhìn thấy, thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn giọng điệu của bình luận này, hẳn là homestay không có vấn đề gì lớn.
Một lát sau, cô và thím Thúy Liên dừng ở trước một tiểu viện.
Dây thường xuân xanh ngắt bao trùm toàn bộ tường viện, trong góc tường trồng mấy gốc tường vi xinh đẹp sặc sỡ.
Cửa viện rộng mở, trên cửa có biển hiệu cổ kính viết bốn chữ “Bát Phương khách điếm", nét chữ nước chảy mây trôi, tiêu sái phiêu dật.
Thím Thúy Liên quen cửa quen nẻo, vừa đi vào vừa nói: “Cô chủ Lục, có khách đến."
Trong sân cũng trồng đủ loại thực vật, có hoa có cỏ, còn có một cái ghế mây cùng vài cái bàn nhỏ.
Bên trên bàn nhỏ đặt ấm trà và mấy cái chén, đúng là một cảnh tượng khoan thai yên bình.
Một người đi ra cửa chính, ăn mặc đơn giản hào phóng, thân hình thon gầy, tóc dài buộc sau đầu, có thể thấy được khuôn mặt mỹ lệ rất rõ ràng.
Hai mắt Lê Lê sáng lên, chị gái thật xinh đẹp!
Bình luận cũng sôi trào.
Lục Kiến khẽ gật đầu với thím Thúy Liên, nhìn về phía Lê Lê cười ôn hòa nói: "Mời vào.”
Thái độ của nàng hiền hòa, lại vô cớ sinh ra một loại sức mạnh kỳ lạ làm cho người ta cảm thấy vô cùng an tâm.
Tâm trạng căng thẳng trên đường đi của Lê Lê không khỏi thả lỏng mấy phần.
Cô được nhân viên phục vụ homestay hướng dẫn lên lầu hai, thu dọn hành lý xong thì định đi ra ngoài dạo một vòng.
Vừa tới lầu một, trước mặt bỗng xuất hiện một người đàn ông có vóc dáng rất cao, khuôn mặt cực kỳ đẹp trai.
Hắn lễ phép gật đầu, tránh qua một bên để Lê Lê đi trước.
Lê Lê cầm gậy selfie vội vàng đi vào trong sân, vừa vặn đụng phải thím Thúy Liên vừa đưa đồ ăn xong.
Hai người cùng rời khỏi homestay, Lê Lê không nhịn được hỏi: “Chị gái, người đàn ông siêu đẹp trai vừa mới đi vào là trong nhân viên làm việc trong homestay sao?"
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cô nói cậu ấy sao!" Thím Thúy Liên cười tủm tỉm nói: “Cậu ấy chính là Bùi tiên sinh mà tôi vừa nhắc lúc nãy, là chồng của cô chủ Lục."
Lê Lê chớp mắt: “Đúng là xứng đôi."
“Đương nhiên rồi!"
Lòng hiếu kỳ của Lê Lê lại bùng lên: "Cô chủ Lục mở homestay, vậy Bùi tiên sinh làm nghề gì vậy?”