Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 848
Cập nhật lúc: 2024-10-11 21:26:53
Lượt xem: 42
Những thứ có thể sớm phòng bị nàng đều đã chuẩn bị, những thứ không thể phòng bị thì dựa vào giá trị vũ lực của nàng và Bùi Tri, cũng có thể nghiền ép.
Kim Sí độc hoàng ở bên ngoài thì Tiểu Vụ có thể có tác dụng áp chế.
Sau khi võ giả bình thường tiến vào đầm lầy đều sẽ gặp phải Kim Sí độc hoàng dày đặc, nàng không biết võ giả của Bạch Vân Thôn làm sao để tránh đi, dù sao nàng có Tiểu Vụ cho nên sắp tiếp cận vòng trong mà Kim Sí độc hoàng cũng không xuất hiện.
Chấm xanh trên bản đồ không xa không gần mà theo ở phía sau.
Lục Kiến Vi coi như không biết, chỉ dùng ánh mắt nhắc nhở Bùi Tri.
Làm cũng đủ “công lược”, hơn nữa bản thân có giá trị vũ lực cao cho nên hai người dễ dàng tránh được nguy hiểm, lập tức xuyên qua bên ngoài và vòng trong, đi thẳng đến trung tâm của đầm lầy.
Phục Tế vốn tưởng chờ cơ hội cướp đoạt thành quả, cũng đã bị quăng vào bên trong, ngã vào ảo cảnh vô cùng vô tận.
Vân Mộng Hạ Vũ
—— Trên người hắn dính lông tơ đặc thù, lại còn xâm lấn vào lãnh địa của tộc đàn ghét lông tơ, chúng nó tỏa mùi hương đủ để mê hoặc tâm trí và nhốt hắn.
Lục Kiến Vi đã không quan tâm đến hắn nữa, nàng đứng ở bên cạnh trung tâm của đầm lầy, thấy được Địa Liên trôi nổi ở phía trên đầm lầy.
Quả nhiên trắng tinh xinh đẹp, ở trong bùn mà không bẩn.
Nhưng chỉ có một đóa.
Một mảnh đầm lầy không thể chỉ mọc một đóa Địa Liên.
Dịch Lão từng nói nơi Địa Liên sinh trưởng, tụ tập không ít hung thú trong đầm lầy.
Chúng nó thường ẩn nấp dưới đầm lầy lầy lội, một khi có vật lạ xâm lấn thì chúng nó sẽ không chút do dự mở ra răng nanh.
Đối với Võ Vương cấp chín mà nói thì hung thú cũng không đáng sợ, nhưng vấn đề là có thể thỏa mãn với một đóa Địa Liên không?
Địa Liên là linh dược có giá trị tương đương với Cố Bạch Đầu, cũng có công hiệu cường thân kiện thể đối với những sinh vật trong đầm lầy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-848.html.]
Nhưng những hung thú trong đầm lầy không dựa vào Địa Liên mà sống, chúng nó cần đi săn.
Địa Liên là mồi của chúng nó.
Một khi có dã thú trong rừng rậm bị Địa Liên hấp dẫn, chúng nó sẽ lập tức nhào tới đem con mồi xé nát.
Người hái cũng không khác gì con mồi.
Mồi thì tất nhiên không thể nhiều, cũng chỉ cần một đóa.
Còn về tất cả những Địa Liên còn lại đều bị những hung thú này ẩn giấu rồi.
Đầm lầy rất rộng, phía trên lại không có vật có thể đặt chân mượn lực, võ giả mặc dù có khinh công cũng rất khó dừng lại ở trên đầm lầy trong thời gian dài.
Nếu chỉ cần hái một đóa thì tránh khỏi hung thú hay là đột phá vòng vây của hung thú cũng không phải một việc khó.
Nhưng Lục Kiến Vi muốn không phải chỉ có một đóa.
Nhưng nàng cũng muốn lấy được những Địa Liên bị hung thú giấu đi kia.
Dịch Lão nói, lúc hắn từng ở hái “mồi” thì gặp phải hung thú vây đánh, hung thú ở trong đầm lầy lần lượt nổi lên nhưng chưa bao giờ đụng tới một góc nào đó.
Hắn suy đoán trong góc kia có lẽ là cất giấu những Địa Liên còn lại.
Chấm xanh trên bản đồ từng bước một tới gần đầm lầy, tốc độ rất chậm, không giống như là tự phát, mà giống như bị khống chế.
Phục Tế bị mùi vị của tộc đàn đặc thù khống chế.
Hắn đang tới gần trung tâm của đầm lầy, nếu hắn không thể thoát khỏi khống chế thì sẽ trở thành bữa cơm trưa của hung thú trong đầm lầy.
Đối với người như Phục Tế chỉ vì dẫn ra Mai Cửu Nghi để tìm được tông môn lánh đời mà kế hoạch nhiều năm, do đó g.i.ế.c hại vô số đồng đạo võ lâm, trong lòng Lục Kiến Vi không có một chút cảm giác không đành lòng nào.
Nếu hắn đã tuyên bố tử vong với người bên ngoài, vậy để hắn hoàn toàn c.h.ế.t ở nơi hoang tàn vắng vẻ cô quạnh này đi.
Nhưng người gian trá như Phục Tế, Lục Kiến Vi cũng không thật sự tin tưởng một Võ Vương cấp chín sẽ dễ dàng bị khống chế.