Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 79
Cập nhật lúc: 2024-10-04 19:49:45
Lượt xem: 81
Yến Phi Tàng vỗ vỗ vỏ đao: “Ngươi thử thì biết.”
Hắn dẫn ba người đi vào thính đường.
“Hửm, mộc bài này là có ý gì?” A Nại một tay đẩy xe lăn, chỉ chỉ mộc bài dựng bên cạnh cửa.
Kim Phá Tiêu trực tiếp đọc lên: “Cấm ẩu đả trong khách điếm. Đây là quy củ do khách điếm đặt sao? Rất thú vị.”
“Nếu ẩu đả sẽ như thế nào?” A Nại hỏi.
Yến Phi Tàng: “Không liên quan đến ngươi, công phu mèo ba chân của ngươi cũng không đánh lại người khác.”
A Nại giận dữ: “Đao pháp ngươi cũng chẳng ra gì! Chúng ta trên đường tới đều nghe nói ngươi vừa tới khách điếm đã bị người ta chỉ ra sơ hở, lại còn giang hồ đệ nhất đao khách, đúng là không biết xấu hổ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“……”
Yến Phi Tàng không trả lời bởi vì hắn đã đi tới quầy, gặp được Lục chưởng quầy chỉ ra sơ hở hắn.
Lục chưởng quầy hôm nay lại đổi quần áo mới, cam vàng kết hợp, trang điểm cũng thiên về phong cách diễm lệ, trên trán còn dán hoa điền, dịu dàng lại thêm vài phần quyến rũ phong tình.
Nàng cười chân thành, giọng điệu nhu hòa: “Mấy vị khách quan muốn ở trọ sao?”
“Tại hạ Kim Phá Tiêu của Kim Đao thương thành, Lục chưởng quầy hạnh ngộ.” Kim Phá Tiêu thẳng thắn nói: “Lúc trước thương đội mạo phạm Lục chưởng quầy, cũng may Lục chưởng quầy rộng lượng, Kim mỗ tại đây cảm tạ.”
“Thì ra là Kim thiếu đông, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, Kim thiếu đông khách khí rồi.”
Kim Phá Tiêu cười to: “Lục chưởng quầy quả nhiên sảng khoái. Thật không dám giấu giếm, ta nghe thương đội hội báo mới biết được trên giang hồ lại có phong thuỷ bảo địa như quý điếm đây, Yến huynh cũng là nghe xong tin tức mới nôn nóng đi đến lĩnh giáo. Thời gian vừa qua Yến huynh đã làm phiền Lục chưởng quầy rồi.”
Hắn đúng thật là nói dối không chớp mắt, nơi đây hoang vắng vô sơn vô thủy, lấy đâu ra phong thuỷ bảo địa?
Không hổ là thiếu đông gia đại thương thành, tính cách vô cùng quỷ quyệt xảo trá.
Lục Kiến Vi tươi cười như cũ: “Yến Phi Tàng, nếu mấy vị đây là hảo bằng hữu của ngươi thì ngươi tới chiêu đãi bọn họ đi.”
Yến Phi Tàng: “……”
Hắn hiện tại là tiểu nhị khách điếm, xác thật phải nghe lời chưởng quầy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-79.html.]
“Muốn trọ thì trọ, nói nhảm nhiều như vậy làm gì. Thượng phòng năm lượng một đêm, thứ phòng 500 văn, giường chung một trăm văn, các ngươi tự chọn đi.”
Kim Phá Tiêu cả kinh trừng mắt, hắn vừa mới nghe cái gì?
A Nại nhanh mồm nhanh miệng nói: “Yến đại hiệp, tại sao ngươi lại… lại làm tiểu nhị trong khách điếm? Ha ha ha ha ha.”
“Là thật sao?” Kim Phá Tiêu hỏi không phải là làm tiểu nhị hay không, mà là tin đồn Yến Phi Tàng bị chỉ điểm sơ hở đao pháp.
Yến Phi Tàng trời sinh tính kiêu ngạo, nếu không phải tâm phục khẩu phục thì tuyệt đối không có khả năng nghe lệnh bất kỳ ai, hắn đã nghe lời Lục chưởng quầy chứng tỏ tin đồn cũng không nhất định chỉ là tin đồn.
Yến Phi Tàng thoáng gật đầu.
Việc này không có gì không dám nhận, hắn cũng không phải không tình nguyện.
Kim Phá Tiêu nhìn Lục Kiến Vi, không khỏi lòng sinh bội phục.
Rõ ràng chỉ là một vị nữ tử xinh đẹp nhu nhược nhưng lại có thể dễ dàng nói toạc ra sơ hở của Yến Phi Tàng.
Bát Phương khách điếm quả thực không tầm thường, khó trách một kích đánh lui trăm người vây công.
“Ta còn phải luyện đao, các ngươi quyết định nhanh lên.” Yến Phi Tàng không kiên nhẫn.
Kim Phá Tiêu quay đầu hỏi: “Ôn huynh chọn như thế nào?”
“Tại hạ Ôn Trứ Chi, xin hỏi Lục chưởng quầy thượng phòng ở nơi nào?”
Nghe phú hào xe lăn hỏi, Lục Kiến Vi rất có kiên nhẫn nhẹ giọng trả lời đối phương.
“Thượng phòng chỉ có hai gian nằm ở hai sườn đông tây trên lầu ba; thứ phòng ở lầu hai, hiện chỉ còn năm gian; giường chung ra cửa tay trái, tổng cộng ba gian đều không người trú.”
“Lầu ba hơi bất tiện.” A Nại nói thầm một câu: “Công tử, không bằng chúng ta vào trong thành tìm khách điếm khác.”
Ôn Trứ Chi vuốt ve ngọc tiêu: “Ta mệt rồi.”
A Nại vẻ mặt đau lòng vội nói: “Vậy cứ trọ ở đây, chờ nghỉ ngơi tốt lại đi Vọng Nguyệt Thành.”
“Lục chưởng quầy, ta muốn bao ba gian giường chung có được không?” Ôn Trứ Chi hỏi.
A Nại giật mình: “Giường chung? Đó là chỗ cho người buôn bán nhỏ lẻ ở, nhất định không sạch sẽ!”