Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 769

Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:44:52
Lượt xem: 46

Khi đi qua con đường uốn lượn đến sân, đệ tử của Tiêu Dao Tông có trật tự mà nhường ra một con đường, nhưng lại dùng ánh mắt phẫn nộ không vui nhìn chằm chằm vào đám người của Lục Kiến Vi.

“Tuyết sư tỷ?”

“Thật là nàng! Sao nàng lại đi cùng với bọn họ?”

“Đã sớm nghe nói Tuyết sư tỷ làm phản, lúc trước ở Điền Châu, nàng không phải ngăn cản mọi người hái Cố Bạch Đầu hay sao?”

“Không sai, nàng còn tự tiến cử làm tiểu nhị ở khách điếm, cũng không biết nàng nghĩ thế nào.”

“Hư, cho dù nói sao thì nàng cũng là nữ nhi của tông chủ.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Chuyện nàng tự mình làm, dựa vào cái gì mà không thể nói?”

Chung quanh nghị luận sôi nổi, những từ “phản bội” truyền vào trong tai của Hách Liên Tuyết, sắc mặt của nàng bỗng chốc trắng bệch, môi mím chặt.

Lục Kiến Vi tùy tiện vung tay lên, nội kình cách không điểm huyệt câm của đệ tử Tiêu Dao Tông, quảng trường trong nháy mắt có thể nghe châm rơi.

Mọi người: “…”

Không hổ là Lục chưởng quầy, ra tay rất là bá đạo.

Sắc mặt của Hách Liên Tuyết từ trắng chuyển sang đỏ, vẻ mặt cũng thả lỏng lại. Bây giờ nàng là tiểu nhị của Bát Phương khách điếm, có Lục chưởng quầy che chở, cũng không ai có thể làm gì được nàng.

Nếu nói lúc trước nàng còn có một chút tình cảm m.á.u mủ ruột thịt đối với Hách Liên Chinh, sau khi nghe xong những gì A Mộc Yên trải qua thì một chút cha con thân tình này cũng tan thành mây khói.

Nàng còn có cái gì phải sợ?!

“Chưởng quầy, ta chịu được.” Nàng không thể để chưởng quầy bởi vì nàng mà mất cái gọi là “đạo nghĩa”.

Lục Kiến Vi không chút để ý: “Ta chỉ là chê bọn họ ồn ào.”

“…”

“Lục chưởng quầy uy phong thật lớn.” Từ trong đại điện truyền ra một giọng nói thuần hậu.

Lục Kiến Vi dừng ở dưới thềm bạch ngọc, đột nhiên ném Minh Chủ Lệnh ra, lệnh bài nhanh như chớp đánh vào đại điện trong nháy mắt, xông thẳng về phía ghế dựa của tông chủ.

Có nội kình cấp chín thêm vào, Minh Chủ Lệnh xông vào một cách dứt khoát không ai có thể ngăn cản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-769.html.]

Nếu Hách Liên Chinh chỉ có tu vi cấp tám hậu kỳ thì cho dù hắn có thể tiếp được Minh Chủ Lệnh, nội tức cũng sẽ bị chấn động.

Hắn có thể trốn, nhưng hắn không thể trốn.

Trốn tránh sẽ mất uy nghiêm của một tông chủ.

Đường đường tông chủ của Tiêu Dao Tông, nếu bị chưởng quầy của một gian khách điếm nện xuống ghế của tông chủ, đây chẳng phải là khiến người trong thiên hạ cười nhạo hay sao?

Trong mắt Hách Liên Chinh hiện lên sự tàn nhẫn.

Vừa tới đã đưa ra một vấn đề khó giải cho hắn, Lục chưởng quầy quả nhiên danh bất hư truyền.

Hắn tiếp được Minh Chủ Lệnh, làm bộ nội tức không ổn, mạnh mẽ đè ép xuống.

“Lục chưởng quầy tuổi còn trẻ mà đã là Võ Vương cấp chín, tại hạ xác thật xấu hổ không bằng.”

Một câu này thành công khiêu khích sự oán giận và bất bình của đệ tử Tiêu Dao Tông.

Võ Vương cấp chín thì sao? Võ Vương cấp chín thì có thể lấy thế áp người ở địa bàn của Tiêu Dao Tông bọn họ sao?

Thư từ còn chưa điều tra rõ có phải do tông chủ viết hay không, dựa vào cái gì hỏi cũng không hỏi mà đã ra oai rồi?

Lục Kiến Vi ung dung cười khẽ: “Hách Liên tông chủ quá khiêm tốn.”

“Tiểu Khách, hắn thật đúng là vừa có thể nhẫn nhịn vừa có thể giả bộ.” Nàng châm chọc ở trong lòng: “Ngươi xem những đệ tử này bị hắn lừa xoay vòng vòng.”

Tiểu Khách: “Ngươi đừng quên, Tiêu Dao Tông còn có một lão tổ cấp chín.”

“Mọi chuyện còn chưa tới nông nỗi kia, lão tổ cấp chín cũng sẽ không rãnh rỗi xuất quan để quan tâm loại chuyện nhỏ này.”

“Chuyện nhỏ?”

“So sánh với cấp tông sư, đây còn chưa tính việc nhỏ sao?”

“… Tính.” Tiểu Khách bất đắc dĩ hỏi lại: “Nhưng lúc ngươi nói những lời này, có thể suy nghĩ một chút hiện tại ngươi cũng coi như là lão tổ cấp chín hay không?”

Lục Kiến Vi: “Mục tiêu của ta không giống với bọn họ, ta là vì về nhà cho nên rất rảnh rỗi. Nhưng mà vị này lão tổ đúng thật là có chút thần bí, không thể không đề phòng.”

Tiểu Khách: “…”

Đúng hay sai đều bị ngươi nói hết.

Lục Kiến Vi bước lên thềm bạch ngọc.

Loading...