Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 760
Cập nhật lúc: 2024-10-10 21:44:38
Lượt xem: 40
"Không phải ta, mà là chúng ta." Hách Liên Chinh nói: "Có người âm mưu quấy rối võ lâm Trung Nguyên, còn giá họa cho Tiêu Dao Tông, các vị thân là trưởng lão của tông môn, có nghĩa vụ rửa sạch oan khuất cho tông môn."
"Hách Liên Chinh, ngươi đừng kéo mọi người vào, chuyện của mình thì tự đi mà giải quyết." Đột nhiên có một người cười nhạo, lại còn khá to gan: "Năm đó chúng ta nản lòng thoái chí, là ngươi chủ động muốn làm vị trí tông chủ này, bây giờ phạm tội, không lẽ chỉ biết tìm chúng ta gánh chung thôi à?"
Sắc mặt Hách Liên Chinh lạnh lẽo, ngón tay giấu trong tay áo siết chặt, cảm giác không cam lòng và nhục nhã ngày xưa lại dâng lên trong lòng lần nữa.
Vì sao?
Vì sao cho dù hắn đã lên làm tông chủ, nhưng đám người này vẫn khiến người ta chán ghét đến thế?!
"Lạc Hàm Sơn, bất kính với tông chủ là tội nặng đấy."
Lạc Hàm Sơn ngước khuôn mặt tối tăm lên, ánh mắt lạnh lùng.
"Ồ? Thế ngươi tính trừng phạt ta thế nào?"
Bốn mắt nhìn nhau, trong không khí như có tia lửa tóe ra, uy thế của võ vương cấp tám hậu kỳ ép tới khiến những trưởng lão khác trong điện hơi khó thở.
Bây giờ Hách Liên Chinh đã là cấp chín sơ kỳ, nhưng hắn giấu mọi người, người khác cứ tưởng hắn vẫn còn ở cấp tám.
Hắn cưỡng chế đè nén nội lực, lực lượng ngang nhau ngang hàng với Lạc Hàm Sơn.
"Đùng." Lang Dã dùng trường đao đập lên bàn: "Còn chưa đủ sao?!"
Trận giằng co căng thẳng đột nhiên tiêu tán.
Hách Liên Chinh thu liễm nội lực, rũ mắt che giấu sự tàn nhẫn bên trong, vừa xoay nhẫn vừa nói: "Các môn phái lớn kéo tới rào rạt, chúng ta làm chủ nhà, không thể mất lễ tiết được. Hôm nay kêu các vị tới đây là muốn báo với các vị, tất cả hãy lấy việc giữ gìn ích lợi của tông môn làm nhiệm vụ của mình, đã nhớ kỹ chưa?"
Có trưởng lão dè dặt nói: "Nên làm thế nào, cũng xin tông chủ hãy nói rõ."
"Nếu có người gây hấn kiếm chuyện, đệ tử trong môn không cần khiêm nhường, hiểu chưa?"
"Nhưng nếu làm vậy chỉ khiến xung đột bị đẩy lên cao hơn thôi."
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-760.html.]
Dừng việc xoay nhẫn, Hách Liên Chinh nhấc mi mắt, cười nói: "Ngươi chỉ cần nghe lệnh là được."
Trưởng lão: "...Vâng, thưa tông chủ."
"Chờ khi nào khách khứa vào sơn môn rồi, nếu không có lệnh của ta thì không được phép mở sơn môn ra, người nào trái lệnh, phế võ công, trục xuất khỏi tông môn."
"Vâng."
"Tà đạo gieo họa võ lâm, Tiêu Dao Tông chúng ta làm người đứng đầu chính đạo, có nghĩa vụ diệt trừ yêu tà vì võ lâm. Các vị trưởng lão, xin hãy truyền những lời vừa rồi lại cho đệ tử các phong."
Trưởng lão: "..."
Đệ tử trẻ tuổi là dễ lừa nhất, các tiền nói nói cái gì là tin cái đó, chỉ cần rót vào tai họ những lời này, tất nhiên bọn họ sẽ không hoảng sợ giống như trước nữa, ngược lại còn kích thích lòng nhiệt huyết muốn bảo vệ tông môn, đến lúc đó cho dù các môn phái lớn có lấy chứng cứ ra thì bọn họ cũng chỉ đứng về phía tông môn thôi.
Đại hội hôm nay, đối với các trưởng lão là một lần cảnh cáo, đối với các đệ tử là một lần ổn định lòng quân.
Sau khi tan họp, Lang Dã vác đại đao đến đỉnh Tự Tại trước.
Đệ tử ở đỉnh Tự Tại không ngăn cản hắn.
Hắn nghênh ngang lên đình hóng gió ở lưng chừng núi, nhìn thấy bên trong có người đang ngồi nhìn trời uống rượu, đặt m.ô.n.g ngồi xuống.
"Quả nhiên ngươi trốn ở đây."
Doãn Tùy ngồi dựa vào cột đình, nói với vẻ dở khóc dở cười: "Sao ai cũng tới chỗ ta thế này?"
Có hai người khác hiện thân từ trong rừng, chính là Lâu Khinh Y và Lạc Hàm Sơn.
Lâu Khinh Y phóng phi câu ra, móc lấy một bầu rượu trên bàn đá, sau khi cầm vào tay thì ngửa đầu uống ừng ực mấy ngụm.
"Cái tên Tạ Đồng Sơ âm u kia, ta với hắn không có gì hay để nói."
"Lão tử nhìn hắn thôi cũng thấy khó chịu." Lang Dã hừ lạnh một tiếng: "Làm như chúng ta nợ hắn vậy, không phải năm đó hắn cũng..."
"Lang Dã!"