Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 720
Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:47:36
Lượt xem: 38
Ứng Vô Miên đầu tiên sửng sốt một lúc, rồi sau đó mắt sáng lên, đột ngột ngồi dậy, vỗ vai Biện Hành Chu.
“Sư đệ tốt, đa tạ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Không chờ Biện Hành Chu phản ứng lại, hắn đã hóa thành một cơn gió xoáy rời khỏi căn phòng, đi lướt qua Ứng Trầm đang chờ ở ngoài viện.
Ứng Trầm: “…”
Đứa con bất hiếu!
Trong chủ viện, Yến Phi Tàng cũng đã xử lý xong vết thương, sức lực khôi phục một chút, một lần nữa tích tụ nội lực chảy vào kinh mạch, thế nhưng có chút nhói lên.
Đây là sắp sửa đột phá!
Hắn vô cùng kinh hỉ, đang định đi nói rõ với chưởng quầy và các tiểu nhị, đột nhiên có một giọng nói truyền tới từ bên ngoài viện.
“Yến huynh, trận luận bàn mới vừa rồi, ta thua tâm phục khẩu phục. Hạ chiến thiếp với ngươi, là bởi vì ta muốn chiến thắng lấy được Cố Bạch Đầu để cứu người, đã mang đến phiền phức cho ngươi, thật sự xin lỗi.”
Yến Phi Tàng đi ra khỏi phòng, đúng lúc Tiết Quan Hà mở cửa viện ra, để lộ ra Ứng Vô Miên đang nửa quỳ ở bên ngoài.
Tất cả tiểu nhị đều kinh ngạc.
Khách nhân giang hồ theo đến xem náo nhiệt cũng kinh ngạc không thôi.
“Ứng huynh, ngươi đang làm gì vậy?” Yến Phi Tàng bước nhanh đi ra: "Hạ chiến thiếp vốn chính là khế ước giữa các võ giả, nếu như ta không muốn thì ta cũng có thể từ chối.”
Hắn duỗi tay đỡ Ứng Vô Miên lên.
Ứng Vô Miên cảm giác được hơi thở trên người hắn biến hóa, trong lòng hiểu rõ, liền chân thành nói: "Yến huynh sắp đột phá, xin chúc mừng, ta không nên tiếp tục quấy rầy, nhưng ta có một chuyện muốn nhờ."
Từ lời nói của Biện Hành Chu, hắn có thể cảm nhận được Yến Phi Tàng là một người có cá tính, nếu không hắn đã không ở trong khách điếm chẻ củi chỉ bởi vì sự chỉ điểm của Lục chưởng quầy.
Hắn muốn thử thêm một lần cuối cùng.
“Ngươi thật sự là vì cứu người sao?” Yến Phi Tàng hỏi.
Ứng Vô Miên: “Nếu như có nửa câu dối trá, kinh mạch liền đứt đoạn.”
“Người được cứu là kẻ làm việc ác sao?”
“Không phải.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-720.html.]
Yến Phi Tàng rất dứt khoát: “Được đấu với ngươi một trận, ta rất thống khoái, Cố Bạch Đầu ngươi cứ cầm đi.”
Đối hắn mà nói, không có gì quan trọng hơn so với việc đề cao thực lực.
Đấu với Ứng Vô Miên một trận, hắn đã thu hoạch được rất nhiều, cũng bởi vậy mà tìm được cơ hội đột phá.
Cố Bạch Đầu vốn dĩ được dùng để cứu người, hắn đưa cho Ứng Vô Miên đi cứu người thì có vấn đề gì đâu?
Những người còn lại: ???
Nếu như bọn họ sớm biết đánh một trận là có thể có được Cố Bạch Đầu, bọn họ cũng sẽ hạ chiến thiếp với Yến đại hiệp!
Ứng Vô Miên sửng sốt mấy hơi, lại quỳ một gối xuống lần nữa, ôm quyền cúi đầu.
“Đại ân của Yến huynh, Vô Miên không có gì để báo đáp. Nếu như Yến huynh không chê, sau này gỗ trong khách điếm, ta sẽ bổ thay ngươi.”
Yến Phi Tàng: “…”
“Yến đại hiệp, có người muốn cướp việc của ngươi kìa.” A Nại đứng trong hành lang chế nhạo.
“Không cần.”
Yến Phi Tàng đang định đi tìm chưởng quầy để lấy Cố Bạch Đầu, một cái tráp đã được ném xuống từ trên lầu ba.
Hắn lưu loát nhận lấy, nhét vào trong tay Ứng Vô Miên.
“Cầm đi cứu người.”
Ứng Vô Miên trịnh trọng cầm lấy chiếc hộp, hàng mi cụp xuống che đi hốc mắt ửng hồng.
“Cố Bạch Đầu chính là báu vật vô giá, đợi sau khi cứu được người, ta lại đến khách điếm bái tạ, sau này tùy ý Yến huynh sử dụng.”
Trước mặt đông đảo các võ giả, hắn chấp nhận hứa như vậy, sẽ không có cơ hội đổi ý.
Ứng Vô Miên lại lấy ra một miếng ngọc bài, đưa cho Yến Phi Tàng.
"Đây là tín vật đệ tử Võ Lâm Minh của ta, đặt ở chỗ này, xin Yến huynh nhận lấy.”
Yến Phi Tàng thực sự không thích những sự vướng mắc này, hiện tại trong đầu hắn chỉ có đột phá, đang định từ chối thì Lương Thượng Quân đã nhảy qua nhận lấy thay hắn.
“Ứng đại hiệp, lời đã nói ra thì không được đổi ý.”
Ứng Vô Miên nhẹ nhàng thở ra: “Tất nhiên sẽ không đổi ý.”