Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 714

Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:47:27
Lượt xem: 36

Ánh chiều tà vào hoàng hôn bao phủ đấu trường, một hàng cò trắng xinh đẹp bay về hướng chân trời, biến mất ở rừng cây xa xa.

Lục Kiến Vi dẫn đám tiểu nhị quay về chủ viện.

"Ôn huynh." Đột nhiên có một người kêu Bùi Tri lại, vẻ mặt có vẻ không được tự nhiên lắm.

Bùi Tri xoay người, cười đáp: "Kim huynh."

"Ngươi còn nhận người huynh đệ là ta sao." Kim Phá Tiêu trêu ghẹo một câu, hơi nhếch môi: "Cuối cùng độc của ngươi cũng giải được rồi, đúng là tốt quá."

Bùi Tri khom người vái chào: "Lúc trước giấu giếm Kim huynh, thành thật xin lỗi."

"Thôi được rồi, ngươi làm nghiêm túc như thế khiến ta cảm thấy không được tự nhiên." Kim Phá Tiêu đ.ấ.m nhẹ lên vai hắn: "Nếu cảm thấy có lỗi, thì tại sao giải độc rồi lại không tới tìm ta để nói cho rõ ràng?"

"Khách nhân giang hồ tiếp xúc gần gũi với Huyền Kính Tư, không có lợi cho ngươi."

Kim Đao thương hành buôn bán khắp giang hồ, tất nhiên phải giữ mối quan hệ tốt đẹp với các tông phái ở khắp mọi nơi, ở địa bàn của người khác thì phải nhìn người ta rồi làm.

Trên giang hồ có rất nhiều thế lực chán ghét Huyền Kính Tư, Kim Phá Tiêu thân thiết với hắn chỉ có hại cho chuyện làm ăn của Kim Phá Tiêu thôi chứ không có lợi.

Kim Phá Tiêu cũng hiểu được điều này.

Bây giờ Bùi Tri có quan hệ không tồi với Bát Phương khách điếm, có lẽ ngoài mặt thì người khác sẽ nể mặt một chút, nhưng sau lưng âm thầm giở chút thủ đoạn cản trở làm ăn, bọn họ cũng không cách nào phân rõ phải trái được.

"Ngươi nghĩ ta là người như thế sao?" Kim Phá Tiêu nhướng mày: "Làm ăn có thể không làm, nhưng huynh đệ thì không thể không cần được."

Bùi Tri cười nói: "Chờ giải quyết xong chuyện ở đây, chắc chắn sẽ mời Kim huynh uống rượu."

Kim Phá Tiêu cười ha ha: "Quyết định như vậy đi!"

Quay về chính viện, dùng bữa tối, đám tiểu nhị ai làm việc nấy, Lục Kiến Vi giữ Bùi Tri lại.

"Bây giờ thân phận bại lộ rồi, chắc là chuyện làm ăn ở Nam Châu không dễ làm đúng không?"

Bùi Tri: "Ngoài vài kẻ ngáng chân ra thì còn lại cũng ổn."

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-714.html.]

"Cũng đúng, chàng kinh doanh nhiều năm vậy mà, cửa hàng trải rộng, tất cả mọi người đều bị buộc vào cùng lợi ích, kéo một sợi tóc động đến cả người, không ai sẵn lòng làm tổn hại đến lợi ích cá nhân của mình." Lục Kiến Vi tin tưởng năng lực của hắn nên không hề lo lắng, thậm chí còn cười trêu: "Từ trước tới nay Ôn công tử ra tay hào phóng, không biết có bao nhiêu gia sản vậy?"

Thành thực trả lời thành thật: "Cụ thể bao nhiêu thì ta cũng không rõ lắm, số bạc để dành có thể lấy ra ngay bây giờ, khoảng chừng sáu triệu lượng."

"Quà khai trương mà lúc trước Huyền Kính Tư đưa cũng là dùng tiền riêng của chàng đúng không?"

"Ừ."

Cộng vào được mười lăm triệu lượng, đúng là còn cách một trăm triệu hơi xa. Nhưng đó chỉ là bạc, còn chưa bao gồm rất nhiều điền trang và cửa hàng đứng tên hắn.

Chẳng qua, muốn chuyển hóa những tài sản cố định này thành bạc thật trong khoảng thời gian ngắn là chuyện không thực tế lắm.

"Vi Vi, ta muốn thương lượng với nàng chuyện này."

"Chàng nói đi."

Bùi Tri: "Ta muốn từ chức chỉ huy sứ."

"Vì sao?"

"Để dồn nhiều sức lực vào chuyện làm ăn hơn." Bùi Tri nắm lấy tay nàng: "Trong Tư xuất hiện rất nhiều nhân tài mới có thể đảm nhiệm chức chỉ huy sứ."

Lục Kiến Vi: "Chàng cảm thấy ai thích hợp nhất?"

"Tề Yến."

"Ta nhớ Huyền Kính Tư còn một vị phó chỉ huy sứ khác."

"Hắn hơi ích kỷ, không ổn."

Lục Kiến Vi đã hiểu, nói tiếp: "Tề Yến mới cấp bảy, e là khó có khiến người khác tin phục, nếu gặp phải án lớn khó giải quyết, cũng không đủ năng lực để đi điều tra."

"Nếu thật sự gặp phải án lớn, đến lúc đó ta ra tay cũng không muộn." Trên mặt Bùi Tri nhuộm ý cười, càng nhiều sức sống hơn: "Huống chi, từ khi khách điếm nổi danh, trên giang hồ đã ít vụ án hơn rất nhiều rồi."

Lục Kiến Vi gật đầu: "Để nàng làm quen với chức chỉ huy sứ trước cũng không phải không được, có điều, ta có một đề nghị nhỏ không thích hợp lắm."

"Nàng nói đi."

Loading...