Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 676
Cập nhật lúc: 2024-10-10 06:18:29
Lượt xem: 46
"Ta hiểu rồi.” Nhạc Thù gật đầu: “Ban đầu là Huyền Kính Tư muốn điều tra đồ án bảo tàng, ta đã tạ ơn Hàn sứ, nhưng vẫn chưa gặp mặt tạ ơn Bùi chỉ huy sứ.”
Hắn cũng mặc kệ Ôn công tử có thân phận gì.
Đương nhiên Trương bá, Vân Huệ sẽ càng không để ý.
Ngoài viện có người thò đầu ra nhìn.
Là bọn người Kim Phá Tiêu, Tề Yến, Hàn Khiếu Phong, chắc là cũng bởi vì một tầng thân phận khác của Ôn Trứ Chi mà đến.
Lục Kiến Vi không có thời gian chiêu đãi bọn họ, nói thẳng: "Có chuyện gì thì chờ hắn tỉnh lại rồi tự mình nói cho các ngươi biết, hôm nay bản điếm đóng cửa từ chối tiếp khách, mời chư vị về đi.”
Nàng đưa tay phất qua, cửa viện dưới tác dụng nội lực dần đóng lại.
"A Nại, chăm sóc tốt công tử nhà ngươi.”
"Ta sẽ làm như vậy!”
Lục Kiến Vi trở lại phòng, cả người nằm ngửa trên giường, hoàn toàn thư giãn.
Còn chưa bắt được kẻ chân chính đùa nghịch ván cờ này, nhưng xin hãy cho phép nàng vui vẻ trước một chút.
"Tiểu Khách, ta muốn xem pháo hoa."
Tiểu Khách lập tức nổ pháo hoa ở trong màn hình cho nàng xem, pháo hoa đủ màu sắc lần lượt bung ra, nở rộ thành một cảnh tượng rực rỡ chói mắt ở trước mắt nàng.
"Vi Vi, chúc mừng ngươi nha.” Tiểu Khách cũng cảm thấy mừng cho nàng.
Lục Kiến Vi khẽ nhếch khóe môi: "Cảm ơn ngươi.”
"Vừa rồi ngươi dùng nội lực đóng cửa viện thật sự rất lợi hại nha, ta còn nhớ rõ lúc trước ngươi lừa ta, bắt ta mở cửa cho ngươi để giả làm cao thủ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đó cũng là để khách điếm có thể kinh doanh bình thường.” Lục Kiến Vi mỉm cười cảm thán: “Chuyện đã qua bao lâu rồi mà ngươi còn nhớ rõ.”
"Cũng không lâu, vẫn chưa tới hai năm.”
Lục Kiến Vi hơi giật mình.
Không đến hai năm, nhưng nàng lại cảm thấy thời gian đã qua rất rất lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-676.html.]
"Xem có xem phim không?” Tiểu Khách hỏi: “Ngươi bận rộn nhiều ngày như vậy, Bây giờ tất cả đã kết thúc, có thể thả lỏng một chút.”
Lục Kiến Vi ngồi xuống: "Không cần, ta còn phải luyện hóa nội lực, củng cố tu vi.”
Trở thành cấp chín không có nghĩa là thiên hạ đệ nhất.
Trong khách điếm còn có một chuẩn tông sư không biết ngọn ngành, còn chưa tìm được manh mối chủ mưu ẩn nấp trong bóng tối, còn có rất nhiều chuyện chờ nàng đi xử lý.
Nàng không thể phóng túng.
Một đêm yên tĩnh không có sóng gió.
Lục Kiến Vi triệt để luyện hóa xong nội lực, đi xuống lầu.
"Lục chưởng quầy, đã làm xong đồ ăn sáng rồi.” A Nại tiến lên, sau khi thân cận lại càng thêm cung kính: “Ta đã làm theo công thức nấu ăn của Tiết Quan Hà.
Tiết Quan Hà còn đang bế quan, hiện tại hắn là người chuẩn bị ba bữa cơm cho chủ viện.
"Ngươi vất vả rồi.” Lục Kiến Vi gật đầu ngồi xuống.
Còn lại tiểu nhị cũng lần lượt nâng bát vùi đầu.
Đợi nàng ăn xong, Trương bá hỏi thăm: "Chưởng quầy, sáng nay ra ngoài, có người hỏi hôm nay có tiếp tục tỷ thí hay không.”
"Hôm qua không ít võ giả bị thương, đợi sau khi vết thương lành lại tiếp tục.” Lục Kiến Vi nói: "Nếu có người cảm thấy chậm trễ thời gian, có thể rời khỏi khách điếm trước.”
Trương bá: "Đã rõ.”
Không ai chọn rời đi vào lúc này, một là không muốn đắc tội Võ Vương cấp chín, hai là muốn vây xem sự kiện g.i.ế.c chóc lần này.
Trang Văn Khanh và Thượng Quan Trì muốn biết ngọn nguồn vì sao lại xảy ra vụ g.i.ế.c chóc?
Chuyện gì đã xảy ra với những người bị khống chế kia?
Chuyện khiến người ta vừa phát điên vừa bất đắc dĩ nhất, thuộc về thân phận thật sự của Ôn Trứ Chi, nhà giàu nhất Giang Nam.
Những người đã từng bị lừa quả thực muốn quay trở lại quá khứ để đập vào đầu mình.
Đáng tiếc nha, vị Bùi chỉ huy sứ kia không còn sống lâu nữa, hiện tại đang chờ dưới cánh chim Lục chưởng quầy, người bình thường căn bản không động được.
Bọn họ ôm cảm xúc phức tạp trằn trọc một đêm, không biết rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thì không có khả năng dễ dàng rời đi.
Tiền phòng đắt thì đắt đi, chuyện như vậy cả đời cũng không gặp được mấy lần, không thiệt thòi.