Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 668
Cập nhật lúc: 2024-10-10 06:15:09
Lượt xem: 45
Trận pháp bị phá, sát thủ đang nhanh chóng tiến vào.
A Điều và Tiết Quan Hà đang bế quan, trong phòng còn có Trương Cao Chúc và Vân Huệ.
Hắn rũ mắt nhìn xuống hai chân mình, sau mấy hơi thở, di chuyển xe lăn trở lại phòng.
Hòm xiểng được sắp xếp chỉnh tề ở trong góc, Ôn Trứ Chi mở ra cái rương ở bên trong cùng, lấy ra một cái tay nải.
Chứa trong đó là một bộ xiêm y đen nhánh, còn có một cái mặt nạ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Các sát thủ phá vỡ trận pháp một bên lao về phía lôi đài, một bên chạy về phía chủ viện.
Có tổng cộng 20 người đang tấn công về hướng chủ viện, mười bảy người cấp sáu, ba người cấp bảy.
Ôn Trứ Chi không chút do dự, đầu ngón tay điểm vào âm lăng tuyền huyệt ở cẳng chân.
Chưa kịp hành động, công kích đã đến.
Lực lượng mạnh mẽ của đạo cụ mạnh mẽ với trung tâm là tòa nhà chính, khuếch tán ra bốn phía như sóng gợn, ngay lập tức đánh bay hai mươi tên sát thủ.
Lực lượng của cấp tám đỉnh phong, đủ để khiến cho sát thủ cấp sáu mất đi tính mạng, ba tên cấp bảy cũng bị trọng thương.
Nhưng dưới sự kiềm chế của khôi lỗi cổ, bọn họ không màng thương thế, tiếp tục phát động công kích.
Đạo cụ lại lần nữa khởi động.
Đầu ngón tay lơ lửng ở phía trên huyệt vị đình trệ, ngón tay nhẹ nắm thành quyền.
Chủ viện có cao thủ bảo hộ.
Vi Vi đã giao phó, bảo hắn ngoan ngoãn ở lại chủ viện, mặc kệ có cái gì xảy ra cũng không cần đi ra ngoài.
Nhưng hắn không yên tâm.
Hắn biết sư môn của nàng đang âm thầm bảo hộ, nhưng mà dù lai lịch của tông môn có thâm hậu đến đâu thì cũng không thể lấy ra quá nhiều Võ Vương để bảo vệ cho một đệ tử rời núi rèn luyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-668.html.]
Đây không phải rèn luyện, là du ngoạn.
Nguy cơ ở lôi đài rất mạnh, nàng chỉ có một mình, có lẽ còn có vị Võ Vương cấp chín âm thầm tương trợ, nhưng hắn có thể nghĩ đến, người làm chủ ở phía sau màn cũng có thể nghĩ đến.
Có thể không sợ hãi như thế, chính là vì chắc chắn Võ Vương cấp chín không thể dễ dàng ra tay.
Trong khi đó ở khách điếm tại Giang Châu, cấp chín đối phó với võ giả cấp năm, cấp sáu dễ như trở bàn tay, nhưng đối mặt với Võ Vương cấp tám trung kỳ, hậu kỳ, cao thủ cấp chín ít nhất cũng phải vận dụng bảy tám phần công lực.
Lôi đài có không ít cao thủ cấp tám, nhưng phỏng chừng bọn họ cũng chỉ là trứng chọi đá, người có thể hợp lực cùng với Vi Vi ít ỏi không có mấy.
Nàng đang một mình đối đầu với nguy hiểm.
Thần sắc của Ôn Trứ Chi trở nên kiên định, lại ấn vào huyệt vị lần nữa.
Sự hỗn loạn trong lôi đài vẫn chưa dừng lại, thì lại có thêm một nhóm sát thủ lao vào lôi đài, c.h.é.m bất cứ ai chúng nhìn thấy.
Yến Phi Tàng, Lương Thượng Quân, A Nại, Nhạc Thù đều đang ra sức chống đỡ công kích.
Sự xuất hiện của con rối sát thủ, một lần nữa đảo loạn thế cục tại lôi đài.
Bởi vì trận pháp bị phá hư, Lam Linh nhanh chóng trốn thoát, tiếp tục lay động lục lạc, khống chế tinh thần của võ giả cấp thấp.
Yến Phi Tàng bị sát thủ cấp sáu cuốn lấy, không có cách nào để bứt ra ngăn cản.
Một bóng người xuất hiện ở sau lưng Lam Linh, đao thức sạch sẽ gọn gàng, không chút có một chút hoa hòe lòe loẹt, tất cả đều là sát chiêu.
Lam Linh xoay người tránh đi, cười duyên nói: “Hóa ra là Tề phó chỉ huy sứ, lớn lên đẹp đến như vậy, hà tất gì phải đánh đánh g.i.ế.c giết?”
Tề Yến trực tiếp dùng đao trả lời nàng.
Cấp sáu đối đầu với cấp bảy, đương nhiên không địch lại.
Lam Linh không muốn giằng co chính diện với người ta, hô một tiếng: “Lâu chủ, nô gia sắp c.h.ế.t rồi.”
Trang Văn Khanh thay đổi tâm niệm, mấy tên sát thủ xoay người bao vây Tề Yến.
Tề Yến không thể không nghênh chiến, Lam Linh có thể chạy thoát.
Trong lôi đài, cao thủ các tông lưu loát c.h.é.m g.i.ế.c tử sĩ, thỉnh thoảng nhìn Lục Kiến Vi đang chiến đấu với người khác giữa không trung, tâm tình vô cùng phức tạp.