Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 646
Cập nhật lúc: 2024-10-09 20:31:28
Lượt xem: 48
“Không phải chuyện này, ta đang suy nghĩ Tuyết Nhi ngây thơ lương thiện, lúc trước ở khách điếm Điền Châu, nàng đã bị lời nói của Lục chưởng quầy lừa gạt. Nàng chắc chắn không biết sự tồn tại của Cố Bạch Đầu giả, người của Mâu tộc nhất định là cố ý lợi dụng sự ngây thơ của nàng để thay đổi thành hoa giả! Tuyết Nhi là trong sạch, nàng không có cấu kết với Mâu tộc!” Triệu Thụy đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân.
So với Tuyết Nhi, đương nhiên là Lục chưởng quầy càng có khả năng hợp tác với Mâu tộc a!
Tay cầm ly của Triệu Hiến khựng lại: “… Cút đi.”
Triệu Thụy lanh lẹ mà cút, từ tiểu viện của Kình Thiên Điện cút đến tiểu viện của Tiêu Dao Tông.
Vân Mộng Hạ Vũ
Biện Hành Chu cũng ở, còn có đệ tử của các môn phái khác và tán khách giang hồ trẻ tuổi.
“Tuyết Nhi, ta không nên nghi ngờ ngươi, thực xin lỗi.”
“Tuyết Nhi, ngày ấy ngươi ngăn cản chúng ta hái Cố Bạch Đầu, sau lại Cố Bạch Đầu bị tráo đổi ta cho rằng ngươi cố ý ở bên ngoài hấp dẫn sự chú ý của chúng ta…”
Triệu Thụy đ.ấ.m hắn một quyền: “Không biết nói có thể câm miệng!”
“Đáng đánh!” Biện Hành Chu lần đầu tiên cỗ vũ cho hắn.
Người trẻ tuổi vốn là nóng nảy, trong lòng không vui, bị một quyền này của Triệu Thụy làm cho nổi nóng sau đó mọi người sôi nổi tham gia vào cuộc ẩu đả.
Một tiểu nhị nhanh chóng chạy tới không có lên tiếng ngăn cản, mà là lấy giấy bút ra bắt đầu ghi chép.
Biện Hành Chu vẫn còn một chút lý trí, khóe mắt liếc nhìn hành động của tiểu nhị trong lòng thầm giật mình, lập tức rời khỏi đội ngũ hỏi: “Ngươi đang viết cái gì?”
Tề Xuyên: “Trong khách điếm cấm ẩu đả đây là quy tắc của khách điếm, vi phạm quy tắc đều phải ghi chép lại, sau đó còn phải phạt tiền.”
“Ghi chép làm gì?”
“Tham dự một lần ẩu đả ghi một lần chờ tới lần thứ ba thì không được ở lại tiểu viện, không được vào trường luyện võ; lần thứ sáu thì sẽ không được vào tất cả những nơi có công năng nào bao gồm trường luyện võ; lần thứ chín thì sau này không được phép vào bất kỳ một gian Bát Phương khách điếm nào hết.”
Đám người trẻ tuổi đang quần ẩu lập tức dừng lại.
Tề Xuyên viết xong một nét cuối cùng.
“Đúng rồi, trong lúc thi đấu người bị ghi chép ba lần sẽ hủy bỏ tư cách thi đấu. Các ngươi sau đó nhớ đi chủ viện giao tiền phạt, không giao tiền phạt cũng hủy bỏ tư cách thi đấu.”
“…”
Chợt có một người hỏi: “Nếu có người bị hủy bỏ tư cách thì những người còn lại có thể bổ sung vào danh sách không?”
Tề Xuyên quay đầu lại, là một vị công tử thanh tuấn đang cầm kiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-646.html.]
Hắn lắc đầu: “Không thể.”
Sau đó ôm giấy bút xoay người rời đi.
Triệu Thụy không khỏi la lên một tiếng: “Biện Hành Chu, người của Võ Lâm Minh các ngươi đều vô sỉ giống ngươi sao?!”
Biện Hành Chu: “…”
Hành động của Ứng sư huynh thật sự không phù hợp với tính cách ngày xưa, ngay cả hắn cũng ngạc nhiên đến không biết phản bác ra sao.
Ứng Vô Miên căn bản không để ý tới Triệu Thụy.
“Biện sư đệ, theo ta đi giao tiền phạt.”
Biện Hành Chu: “…”
Người trước mắt này thật là Ứng sư huynh sao?!
Sư huynh có lệnh không thể không nghe.
Hắn mang theo tâm trạng bối rối nghi ngờ đi theo phía sau Ứng Vô Miên, cùng nhau đi chủ viện.
Trên đường thật sự không nhịn được hỏi: “Sư huynh, ngươi tại sao đột nhiên muốn tham gia đại hội?”
Ứng Vô Miên: “Cha ta giao phó.”
“Nhưng lúc trước sư phụ đã khuyên ngươi…”
“Tại sao ngươi đánh nhau?”
Biện Hành Chu ngoan ngoãn trả lời: “Có người nói chuyện khó nghe, tên Triệu Thụy kia sợ Tuyết Nhi đau lòng cho nên ra tay đánh một quyền, sau lại cũng không biết tại sao cứ đánh nhau như vậy.”
“Nếu ngươi thật thích nàng thì tại sao lúc trước không tin nàng?” Ứng Vô Miên rũ mắt: “Đây cũng có thể gọi là thích?”
Biện Hành Chu: “…”
Ứng sư huynh đã từng điềm đạm ôn hòa rốt cuộc bị làm sao vậy?
Trước kia hắn cũng sẽ không bàn luận về loại vấn đề này.
“Sư huynh, có phải ngươi đối với Tuyết Nhi…”
“Trong đầu của ngươi chỉ những thứ này?” Ứng Vô Miên vẫn cười như cũ nhưng vẻ mặt dường như có chút lạnh lùng, “Năm ngoái công phu của ngươi không có tiến bộ, đều phí thời gian.”
Biện Hành Chu rụt cổ lại.