Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 577
Cập nhật lúc: 2024-10-09 05:52:41
Lượt xem: 43
Biện Hành Chu nhìn chằm vào mặt nàng, nhẹ giọng hỏi: “Tuyết Nhi, chuyện ngày hôm ấy đã truyền ra ngoài rồi, là ta vô năng, không bảo vệ được ngươi.”
Hách Liên Tuyết: “Các ngươi không cần lo lắng cho ta, ta cũng không cần các ngươi bảo vệ. Ta ngăn hai ngươi cướp Cố Bạch Đầu là lựa chọn của ta, truyền ra ngoài chịu công kích cũng được, bị tông môn trừng phạt cũng không sao, ta đều nguyện ý gánh vác.”
“Tuyết Nhi, ta cướp được hai cánh, chia cho ngươi một cánh, ngươi đưa về tông môn bẩm báo, Hách Liên tông chủ khẳng định sẽ không phạt ngươi.” Cả người Triệu Thuỵ bối rối, nhưng vẫn không quên chia sẻ chiến lợi phẩm với Hách Liên Tuyết.
Biện Hành Chu không chịu thua kém: “Tuyết Nhi, ta cũng có thể cho ngươi một cánh!”
“Ha ha ha.”
A Lặc Thư nằm trên lan can, thực sự không chịu được nữa, cười ngả nghiêng.
“Ngươi cười cái gì?!” Triệu Thuỵ nhếch mày: "Ngươi không phải nói muốn đi xem náo nhiệt sao, hôm ấy sao không gặp ngươi?”
A Lặc Thư tựa cằm cười đáp: “Ta trốn rồi, nếu không bị nội lực của các ngươi khiến bị thương làm sao?”
“Thế lúc nãy ngươi vừa mới cười cái gì?”
“Chỉ là nghĩ đến chuyện cực kỳ thú vị.” A Thư Lặc vui vẻ nói: "Cố Bạch Đầu rất quý báu, các ngươi nếu đã cướp về rồi, chi bằng nhanh chóng quay về bẩm báo, còn ở lại đây không sợ bị cướp đi?”
Biện Hành Chu: “Ta đương nhiên là lo lắng cho Tuyết Nhi. Tuyết Nhi, chúng ta cùng nhau quay về?”
“Ai đi cùng người?” Triệu Thuỵ trừng hắn: "Nàng đi với ta!”
Sắc mặt Hách Liên Tuyết dứt khoát: “Không cần, ta đã quyết định làm thuê ở Bát Phương khách điếm.”
Hai người: ???
“Tiểu thư?” Lục La cũng ngơ luôn.
Hách Liên Tuyết: “Ý ta đã quyết, ngươi cùng hai vị công tử quay về, ta ở lại khách điếm.”
“Không được, tiểu thư ở đâu ta ở đấy!”
Hách Liên Tuyết nói nhỏ: “Ngươi về phòng trước, ta nói rõ với ngươi sau.”
Cửa phòng đóng lại, chỉ còn lại hai người Triệu Biện đứng ngơ ngác ở trong sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-577.html.]
Tình huống gì vậy? Tại sao Tuyết Nhi muốn ở lại khách điếm làm thuê?
Giang hồ đệ nhất mỹ nhân làm thuê ở khách điếm, nói ra ai dám tin?
“Hách Liên cô nương không nguyện đi cùng bọn ta, bọn ta hà tất cưỡng cầu? Chi bằng nhanh chóng quay về sư môn bẩm báo nhiệm vụ.” A Lặc Thư có lòng tốt khuyên nhủ.
Trong lòng Triệu Thuỳ và Biện Hành Chu hiểu rõ Tuyết Nhi sẽ không nghe lời, trước mắt chắc chắn việc quay lại sư môn quan trọng hơn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai người chán ghét nhìn nhau, sau khi khịt mũi từng người rời khỏi khách điếm.
Lục Kiến Vi vểnh tai nghe náo nhiệt.
Thế giới này chỉ có A Lặc Hồng và A Lặc Thư biết nàng đã lấy đi hết tất cả Cổ Bạch Đầu, Cổ Bạch Đầu trong tay Triệu Thuỵ và Biện Hành Chu đều do nàng dùng hệ thống bắt chước, nhìn có vẻ rất giống hoa thật.
Bọn họ không nhận ra, cầm hoa giả quay về tông môn bẩm báo, cũng không biết bao nhiêu sóng gió sẽ ập đến.
Nghĩ đến có chút mong chờ.
Chuyến đi Tây Nam lần này suôn sẻ, mục đích chính đã đạt được, đến lúc rời khỏi rồi.
Buổi tối lúc ăn cơm, Lục Kiến Vi nói: “Độc của A Điều đã được giải, cơ thể cũng đã hồi phục hơn nửa, ta định ngày mai quay về Giang Châu.”
“Ngươi không đi Thương Châu nữa?” Hách Liên Tuyết hỏi.
Lục Kiến Vi: “Thương Châu xa lạ, cho dù tra ra người bán là ai, cũng chỉ để chắn mũi tên trước mặt, không cần thiết.”
Nàng thận trọng suy nghĩ, người đứng đằng sau phái đi ba đội sát thủ tinh anh, đồng thời đột nhập vào khách điếm, có thăm dò, cũng có trút giận.
Cho dù là thăm do hay là trút giận, đều chỉ rõ trước mắt đối phương vẫn còn có sự kiêng dè.
Kiêng dè võ vương cấp chín, kiêng dè “sư môn” đằng sau lưng nàng.
Một ngày không tìm hiểu được nội tình của nàng, đối phương một ngày không ra tay chính diện.
Nếu như nàng theo manh mối này đi Thương Châu, nói không chừng sẽ trúng kế của đối phương.
Chi bằng dĩ bất biến ứng vạn biến.
Dù sao người nắm trong tay Cổ Đế vẫn đang trốn trong bóng tối, trước khi luyện thành cổ trùng, nàng không có dự tính tiếp tục truy xét.
Hách Liên Tuyết: “Ta có thể cùng ngươi đi Giang Châu không?”