Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 475
Cập nhật lúc: 2024-10-08 05:52:19
Lượt xem: 40
"Bây giờ nói cái này có cần thiết không? Ta mặc kệ y thư Đậu Đình như thế nào, nhưng số y thư còn lại không thể tung ra.”
"Khổ chủ còn không lên tiếng, Huyền Kính Tư dựa vào cái gì mà đòi?”
Viên Quỳnh có quan điểm khác, nhẹ giọng nói: "Có một ít y thư là do Đậu Đình trộm được, trả lại cho thân nhân của nạn nhân là chuyện thiên kinh địa nghĩa.”
Ngày đó, khi Lục Kiến Vi điều tra chỗ ở của Đậu Đình đã đề cập đến việc này, chỉ là nàng thấp cổ bé họng, không làm chủ được Thần Y Cốc.
"Viên y sư, rốt cuộc ngươi đứng về bên nào?” Có người khinh thường nói: “Võ giả trên giang hồ, người nào không phải cường giả vi tôn, chỉ cần võ công đủ cao, cho dù có đoạt nhiều đồ hơn nữa cũng không có ai dám xen vào, chúng ta là Thần Y Cốc, quan tâm những lời đồn đại giang hồ kia làm cái gì? Di vật của Đậu Đình chính là tài sản trong cốc, dựa vào cái gì mà phải đưa ra ngoài?”
Viên Quỳnh cả giận: "Hôm nay ngươi nói ra lời nói này, có thể thấy được ngươi không có chút nhân tâm nào của y giả cả, ngày khác nếu ngươi lâm vào cảnh khốn cùng, trở thành thịt cá trên d.a.o thớt của người bên ngoài, sẽ biết tàn khốc là như thế nào. Ta còn có việc, đi trước một bước.”
Nàng nhíu mày trở lại Thược Dược Cư, Bạch Quả chào đón, ân cần nói: "Sư phụ gặp phải chuyện không vui sao? Là kẻ nào chọc giận sư phụ? ”
Viên Quỳnh ngồi xuống, nhìn thược dược nở đầy trong viện, không thể ngăn được nỗi thất vọng trong lòng, tinh thần càng thêm sa sút.
"Không ai chọc giận ta cả, ta đang giận chính mình.”
Bạch Quả không hiểu: "Tại sao sư phụ lại tự giận mình?”
"Ta vẫn cho rằng Thần Y Cốc là nơi thế ngoại đào nguyên, cực kì thanh tĩnh an bình, ta có thể không cần suy nghĩ gì mà ở đây tu tập y thuật.”
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chẳng lẽ không đúng sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-475.html.]
"Không phải.” Viên Quỳnh cười khổ: “Trên đời căn bản cũng không có đào nguyên, cái gọi là đào nguyên cũng là thứ che đậy hai mắt người khác và biểu tượng tâm linh mà thôi.”
Bạch Quả nghe không hiểu, nhưng vẫn an ủi nàng: "Sư phụ, ta cảm thấy Thược Dược cư của chúng ta chính là đào nguyên, chỉ cần trong lòng có đào nguyên thì ở đâu cũng là đào nguyên.”
Viên Quỳnh giật mình, sờ sờ b.í.m tóc sừng dê của nàng, cười nói: "Lời ngươi nói đúng là kinh người. Tiểu Quả, mấy năm nay y thuật của ta vẫn dừng bước không tiến, có lẽ là do quá an nhàn, mất dần đi ý chí chiến đấu. Ta quyết định xuất cốc một chuyến, ngươi có nguyện ý đi theo ta hay không?”
"Sư phụ đi đâu, ta đi theo đấy.” Bằng mắt thường cũng có thể thấy Bạch Quả hưng phấn hẳn lên: "Ta lớn bằng này mà còn chưa từng ra cốc được mấy lần. Sư phụ, chúng ta đi đâu đây?”
Viên Quỳnh suy nghĩ một chút rồi quyết đoán nói: "Giang Châu.”
Việc công bố Y thư của Đậu Đình đã cho y giả trong thiên hạ một bất ngờ cực lớn, còn chưa kịp bàn tán sôi nổi thì chuyện Thần Y Cốc từ chối trả lại y thư lại dấy lên sóng gió.
Đại đa số võ giả đều không để tâm.
Chỉ cần có thể chữa bệnh cho bọn họ là được, còn chuyện y thư không liên quan đến bọn họ.
Chỉ có một phần nhỏ võ giả rất có tinh thần trọng nghĩa chú ý đến việc này, cùng với một vài y giả có vận mệnh gắn liền với y thư.
Không có vị y giả nào nguyện ý nhìn thấy thành quả nghiên cứu của mình bị người khác đoạt mất.
Đồng bệnh tương liên, bọn họ đồng cảm với những y giả vô tội bị liên luỵ kia.
Hành động lần này của Thần Y Cốc chính là muốn duy trì địa vị tuyệt đỉnh của mình trong y đạo... Nếu như Huyền Kính Tư dùng dư luận đè ép, bọn họ sẽ nghe lời trả lại y thư, vậy còn gì là thánh địa của y giả thiên hạ nữa?
Một bộ phận nhỏ chó sủa mà thôi, căn bản không cần để ý.
Chỉ cần có võ giả không muốn chết, chỉ cần có y giả muốn học tập y thuật càng cao thâm hơn thì địa vị Thần Y Cốc sẽ không bị d.a.o động.