Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 455
Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:26:09
Lượt xem: 35
Lục Kiến Vi khẽ nâng tay lên hư không, nội kình cấp tám chống đỡ đầu gối đang uốn cong của hai người.
“Không cần như thế.”
Phụ nhân thẳng eo, cảm động đến rơi nước mắt.
“Lục tiền bối, lúc trước ở trên đường ngài đã giúp chúng ta một lần, hiện giờ lại giúp chúng ta một lần nữa, nếu không phải có ngài xuất hiện, chúng ta đã sớm bị ác tặc họ Đậu lừa gạt tính mạng, ân cứu mạng của ngài, hai người chúng ta cả đời sẽ không quên!”
“Ta cũng là người bị hại, thuận tay mà thôi, chưa nói tới ân cứu mạng.” Lục Kiến Vi quay đầu dặn dò Lương Thượng Quân: "Lấy giấy bút tới.”
Lương Thượng Quân ngoan ngoãn mang giấy bút tới.
Lục Kiến Vi viết phương thuốc ra đưa cho nam nhân kia nói: “Ngươi dựa theo phương thuốc này đi ra ngoài mua thuốc, mua thuốc xong trở về sắc cho đứa bé uống, sau ba lần thì có thể loại bỏ độc tố.”
“Đa tạ Lục tiền bối!” Nam nhân run tay tiếp nhận, lòng tràn đầy cảm kích.
Bi phẫn cùng sợ hãi vào lúc này tan thành mây khói.
Trên giang hồ vẫn tồn tại hiệp nghĩa, cao thủ cấp tám như Lục tiền bối cũng sẽ không bởi vì bọn họ nhỏ yếu mà không quan tâm bọn họ.
“Lục tiền bối, đây là tiền khám bệnh.” Phụ nhân từ trong tay áo móc ra một túi tiền: "Đây là tất cả tài sản mà chúng ta tích cóp được, nếu không đủ, chúng ta có thể kiếm tiền trả sau hay không?”
Trong túi tiền có ba tờ ngân phiếu một ngàn lượng, còn có vài đồng bạc vụn và mười đồng xu.
Lục Kiến Vi chỉ rút ra một tờ ngân phiếu nói: “Cũng không phải bệnh nan y gì, không cần nhiều như vậy. Số tiền còn lại hãy để dành chăm sóc đứa bé cho tốt, dù sao cũng từng thiệt thòi, sau này phải chậm rãi điều trị.”
“Cảm ơn Lục tiền bối! Cảm ơn Lục tiền bối!” Hai người liên tục cảm tạ, hốc mắt rưng rưng nghẹn ngào.
Lục Kiến Vi lấy cớ có việc, xoay người trở về phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-455.html.]
Vẫn là gian phòng dành cho khách mà nàng từng ở, viện tử yên tĩnh không ai làm phiền, thích hợp để học tập.
Hệ thống rà quét rất nhiều tàng thư, Lục Kiến Vi từ trong đó chọn ra sách thuốc và bút ký của chính Đậu Đình, loại bỏ nội dung về độc thuật, sửa sang lại thành sách.
Đậu Đình thích cướp đoạt y thuật người khác, không có nghĩa là bản thân hắn không có năng lực.
Y thuật của hắn là không thể nghi ngờ, có chút nội dung cũng đáng để nghiên cứu.
Lục Kiến Vi định công bố nó ra ngoài, để thầy thuốc trong thiên hạ đều có thể học tập. Đậu Đình thích trộm y thuật của người khác, vậy lấy y thuật của hắn tạo phúc cho thầy thuốc và người bệnh trong thiên hạ.
Nội dung những tàng thư còn lại cũng làm ánh mắt nàng tỏa sáng, nàng giống như c.h.ế.t đói, một lòng chui vào biển tri thức không thể tự kiềm chế.
Giang hồ lại bởi vì những tin tức này mà chìm vào sóng triều mãnh liệt.
Những tán khách giang hồ từng bị lừa gạt hoàn toàn cả kinh.
Lúc trước Lâm Tòng Nguyệt bị người ta căm ghét bao nhiêu, hiện giờ ba người Đậu Đình lại bị người ta thù ghét bấy nhiêu.
Thậm chí bởi vì tích lũy nhiều năm mà cơn thống hận càng ngày càng nghiêm trọng.
Sự phẫn nộ lên đến đỉnh điểm sau khi Huyền Kính Tư công bố danh sách người bị hại.
Trong mười năm, số lượng võ giả mà Thượng Quan Hạc và Đậu Đình hợp mưu g.i.ế.c hại đạt tới hơn một trăm người, danh tính nhiều đến mức ngay cả người hầu của Quy Hạc Cư cũng sớm không nhớ rõ, không thể nào kiểm tra chính xác.
Đây vẫn chỉ là tội ác của Thượng Quan Hạc ở Quy Hạc Cư.
Ba năm trước Trình gia ở Ung Châu, gần đây nhất thì có Cát gia ở Ngô Châu, có lẽ còn có hung án khác chưa được lộ ra.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tội ác tày trời như vậy, nghiền xương thành tro cũng không quá đáng.
Thanh danh của Lâm Tòng Nguyệt hoàn toàn được rửa sạch, nàng không còn là nữ ma đầu tàn nhẫn đố tị, mà là một đại phu nhân từ lưng đeo tiếng xấu mười năm.
Cho dù bị người căm hận nhục mạ, nàng cũng kiên định với y đạo của chính mình … cứu người chữa thương.