Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 336
Cập nhật lúc: 2024-10-06 18:02:31
Lượt xem: 52
Khách nhân giang hồ tiến đến tham dự hoặc vây xem càng ngày càng nhiều, các khách điếm bên trong thành hầu như đều chật kín.
Còn có người ỷ vào nội lực thâm hậu và khinh công không tầm thường mà tiến hành thăm dò ở gần khách điếm.
Lục Kiến Vi nhấn mở bản đồ, trên đường phố, ngõ hẻm, nóc nhà, trên mặt sông và đủ khắp nơi đều có những chấm xanh dày đặc.
Nếu là khách điếm bình thường, e rằng đã bị trận hình này dọa sợ tới mức bỏ chạy khỏi Giang Châu ngay trong đêm.
Nhưng bên trong Bát Phương khách điếm, toàn thể nhân viên lại đang xoa tay hầm hè, cực kỳ chờ mong.
"Từ khi luyện Hoành Ba Chưởng đến nay ta vẫn chưa có cơ hội luận bàn với người khác lần nào." Trương bá phủi phủi ống tay áo: "Hôm nay đúng là cơ hội khó kiếm."
Yến Phi Tàng tràn đầy tự tin nói: "Cấp sáu giao cho ta."
"Với số thuốc này, võ giả cấp sáu cũng không thể nào phòng bị được." A Điều mở gói thuốc của mình ra, bên trong chất đầy chai lọ vại bình, đều là những món đồ không nên tùy tiện động vào.
Tiết Quan Hà cười gượng: "Ta là vô dụng nhất, chỉ có thể làm trợ thủ, đi vào học hỏi kinh nghiệm, chờ đến khi kết thúc ta sẽ làm một bữa tiệc thịnh soạn cho các ngươi."
"Ngươi là người được Lục chưởng quầy dốc lòng dạy dỗ, tại sao lại vô dụng được?" Vân Huệ cười nói: "Ở nơi này chỉ có mình ta là kéo chân sau, nhưng mà các người yên tâm đi, chờ đến khi đánh bại tất cả quân địch, ta nhất định sẽ chuẩn bị đồ ăn thức uống thỏa đáng."
"Dì Vân, dì không vô dụng đâu." Nhạc Thù vội nói: "Xin dì đừng tự nói mình như vậy."
Tiết Quan Hà cũng phụ họa, đưa ánh mắt ra hiệu với A Điều.
A Điều gật đầu: "Ừ, rất hữu dụng."
Ít nhất nàng không cần phải tự mình chải đầu vào mỗi buổi sáng, cũng không cần phải am hiểu nữ công gia chánh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khuôn mặt Vân Huệ lập tức tươi tắn.
"Có các ngươi ở đây, có Lục chưởng quầy ở đây, khách điếm nhất định sẽ không có việc gì."
Vào đúng giờ Tý, bầu không khí chìm vào im lặng.
Mây đen che khuất một nửa vầng trăng, ánh trăng sáng tỏ như thủy triều rút khỏi mặt đất, trong ngoài khách điếm hoàn toàn tối đen, không nghe thấy bất cứ một tiếng động nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-336.html.]
Lục Kiến Vi ngồi trên lầu ba, vẻ mặt thích chí ngồi đếm số lượng khách nhân bên ngoài khách điếm.
Có hai mươi người tiên phong, so với lần trước ở Phong Châu thì số lượng người đến giảm đi đáng kể, nhưng người lần này đều là cấp năm và cấp sáu, chất lượng cao hơn rất nhiều.
Nàng không có ý định hành động ngay lập tức.
Trận pháp mà nhóm tiểu nhị bận rộn mấy ngày vẫn chưa phát huy toàn bộ hiệu quả.
Hai mươi người vận dụng khinh công cao siêu bay vọt vào trong viện, bước từng bước tiến đến căn phòng trung tâm ở lầu ba, định trực tiếp tước đi tính mạng của Lục Kiến Vi, đồng thời cướp bóc tiền tài của nàng.
Bất kể là Cực Địa Kim Tằm, đan dược Bạch Ngọc Linh Chi hay là thần binh tuyệt thế, tất cả đều là mục tiêu của bọn họ.
Bọn họ tràn đầy tự tin.
Từ ngoài viện đến lầu chính, sử dụng khinh công chỉ mất nhiều nhất hai giây, bọn họ đếm nhịp, mặc sức tưởng tượng về những thiên tài địa bảo sắp tới tay.
Sau hai giây ——
Không đúng!
Tại sao lầu chính vẫn xa như vậy?
Rõ ràng đã hơn hai giây từ lâu, vì sao bọn họ vẫn còn đang lượn lờ bên ngoài tiền viện?
Có người đầu óc nhanh nhẹn nghĩ ra, hô nhỏ một tiếng: "Là trận pháp!"
Bọn họ đi lạc vào Mê Huyễn Trận!
Trong tình báo không đề cập đến việc Lục Kiến Vi am hiểu trận pháp, hai cao thủ là Yến Phi Tàng và Trương Cao Chúc cũng chưa từng nghiên cứu trận pháp.
Rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra?
Mây mù che khuất ánh trăng, bầu trời chìm vào một màu u tối.
Một thanh trường đao đột nhiên bổ ra, mang theo khí thế của Kinh Đào, phi thẳng đến trước mặt võ sư cấp sáu.
Đao phong lạnh lẽo tước đi một góc tóc mai của kẻ địch.