Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 331
Cập nhật lúc: 2024-10-06 18:02:23
Lượt xem: 50
Tiểu Khách vội vàng nói: "Là cái gì?"
"Ngươi cho ta một bình linh dược, hoặc là truyền công cho ta, ta sẽ nhanh chóng thăng cấp, trước khi những người đó tới, ta đã trở thành cao thủ đệ nhất thiên hạ."
"…"
"Không được?"
"Không được."
Lục Kiến Vi lại uể oải ngã lưng xuống giường nói: "Vậy thì ta vẫn nên nằm chờ c.h.ế.t thôi."
Tiểu Khách do dự một lát, thật cẩn thận nói: "Có một biện pháp, chẳng qua…"
"Chẳng qua cái gì?"
"Giá cả rất đắt nhưng chắc chắn sẽ hữu dụng." Ý của Tiểu Khách chính là hàng cuối cùng ở chuyên mục vũ khí: "Trước đây ngươi không có tiền cho nên ta đã lược bỏ tất cả các thương phẩm có giá cả cao."
Lục Kiến Vi nhấn mở hệ thống thương hành, kéo đến hàng cuối cùng của khu vực vũ khí.
Đạo cụ ngụy trang, giá bán 100 vạn lượng.
"…"
Nàng lạnh lùng cười nói: "Hệ thống, ngươi cố ý đúng không? Khó khăn lắm ta mới tích góp được một chút tài sản, hiện tại chỉ một cái đạo cụ của ngươi đã khiến cho ta táng gia bại sản?"
Nàng trực tiếp gọi Tiểu Khách là hệ thống, có thể thấy Lục Kiến Vi phẫn nộ đến mức nào.
Tiểu Khách càng cảm thấy chột dạ, trong lòng có chút muốn bồi thường nàng, nhỏ giọng nói: “Ngươi xem kỹ lại giới thiệu của nó đi."
Lục Kiến Vi hung hăng nhấn mở giới thiệu chi tiết vật phẩm.
Đạo cụ ngụy trang: Sau đi mặc vào có thể thay đổi diện mạo và hình dáng cơ thể, đồng thời có thể sử dụng nội lực vượt qua thực lực của bản thân ba cấp, kéo dài mười phút, không có tác dụng phụ, hết thời gian sử dụng sẽ hủy bỏ, giá bán 100 vạn lượng bạc trắng.
"Mười phút, một trăm vạn, ngươi đang đùa ta chắc?"
Tiểu Khách: "Làm Võ Vương cấp chín trong mười phút, có thể xưng là thiên hạ đệ nhất, một chiêu có thể lật tung tất cả khách nhân giang hồ."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Không mua nổi." Lục Kiến Vi tắt giao diện đi.
Tiểu Khách ngập ngừng nói: "Ta có thể cho ngươi một cái giá hữu nghị, giảm giá 20%."
"Không có tiền."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-331.html.]
"Giảm 25% là giá thấp nhất rồi."
"Ha ha."
"Giảm 40%, không thể thấp hơn."
"…"
Tiểu Khách ủ rũ cụp đuôi nói: "Nửa giá, đây thật sự là giới hạn cuối cùng của ta."
"Ôi." Lục Kiến Vi thở dài, bất đắc dĩ nói: "Ai bảo ta chiều ngươi quá làm gì."
Nàng vui vẻ một lần nữa mở ra thương thành, nhấn vào mua "Đạo cụ ngụy trang", trừ mất 50 vạn lượng bạc.
Nếu không có lễ vật mà lần trước Thanh Long Bang đưa đến, nàng thật sự không mua nổi.
Đạo cụ vừa được cho vào ba lô, Lục Kiến Vi đột nhiên ngồi dậy, tinh thần lập tức sảng khoái.
"Tiểu Khách, ta đã suy nghĩ cẩn thận, cơ hội để chúng ta thắng vẫn rất lớn."
Tiểu Khách mãi sau mới hiểu ra: "Vừa rồi là ngươi diễn kịch lừa ta?"
"Đương nhiên không phải." Lục Kiến Vi cười tủm tỉm nói: "Vốn dĩ ta thật sự rất phiền muộn, sau khi được ngươi an ủi, ta liền lấy hết can đảm vực dậy bản thân, nhưng ta thật sự không biết nên phá vỡ tình thế như thế nào, nếu không có ngươi nhắc nhở, ta nhất định đã chờ c.h.ế.t rồi."
Tiểu Khách tin tưởng, vui vẻ nói: "Vậy thì ngươi sẽ không tiếp tục khổ sở nữa đúng không?"
"Đương nhiên, bây giờ chỉ cần ta nghĩ tới việc kiếm tiền là nhiệt huyết liền sôi trào."
Ôi Võ Vương cấp chín, có thể tự mình thể nghiệm uy lực cấp bậc kinh thiên đó, cho dù chỉ là mười phút cũng sẽ có trợ giúp rất lớn đối với sự thăng cấp của nàng.
Tiểu Khách nói: "Bọn họ đều rất lo lắng cho ngươi."
"Điều ta muốn chính là để bọn họ lo lắng." Lục Kiến Vi nói: "Gian nan khổ cực thì sinh tồn, an nhàn hưởng lạc lại diệt vong, bọn họ đã quá an nhàn."
Nàng không thể lúc nào cũng là người đầu tiên gánh vác mọi chuyện, dù sao cũng phải cho các tiểu nhị cơ hội thể hiện.
"Lục chưởng quầy, công tử nhà ta có việc cần tìm ngài." Giọng của A Nại truyền đến.
Lục Kiến Vi kinh ngạc, đến lúc này rồi mà hắn vẫn còn tâm tư làm ăn buôn bán với nàng sao?
Ngày xuân hoà thuận vui vẻ.
Ánh mặt trời chiếu vào hành lang để lại những vệt bóng từ thân cột thật dài, nghiêng ngả trên mặt đất.
Cái bóng kéo dài đến xe lăn.