Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 234
Cập nhật lúc: 2024-10-05 21:50:41
Lượt xem: 44
"Thì ra là thế!" Đệ tử của Linh Kiếm Môn cảm phục nói: "Kẻ trộm giả vờ bỏ trốn, nhưng trên thực tế lại thu hồi nội tức, ẩn nấp ở trong tối tiếp tục xem kịch, đợi đến khi nhìn thấy Lục cô nương thật sự lấy ra đan dược, lúc này trong lòng hắn đương nhiên rối như tơ vò, cho nên liền muốn trở về khách điếm tìm kiếm nơi cất giấu đan dược."
"Đúng vậy, tên trộm này vừa rồi ẩn mình trong tối nhưng không ai trong chúng ta phát hiện ra, điều này càng chứng minh hắn có năng lực thừa dịp các ngươi không chú ý mà trộm đan dược của các ngươi."
Một đệ tử khác của Linh Kiếm Môn hùng hồn nói: "Nếu không nhờ Lục cô nương, chúng ta làm sao nghĩ ra được đi tìm bình dược trong bình đựng dưa chua chứ.”
Hai người Trịnh Thạch: "…"
"Chưởng quầy, ngài thật sự là thần cơ diệu toán!" Khuôn mặt của Tiết Quan Hà tràn đầy hưng phấn, chợt hiếu kỳ nói: "Yến đại ca, ngươi cũng không nhận ra được khí tức của hắn?"
Yến Phi Tàng cúi đầu nhỏ giọng nói: "Không có."
Chênh lệch giữa hắn và Lục chưởng quầy thật sự vẫn còn rất xa.
"Lục chưởng quầy, chúng ta nên xử lý người này như thế nào?" Lữ Hồ Điệp hỏi.
Lục Kiến Vi rũ mắt nhìn xuống người nằm dưới đất.
"Lục cô nương, là kỹ thuật của ta không bằng người, cho nên ta tâm phục khẩu phục." Tiểu nhị bị điểm huyệt đạo, nhưng trên mặt không có một tia lo lắng, chỉ tò mò hỏi: "Trước khi xử lý ta, ngươi có thể nói cho ta biết, làm thế nào mà ngươi phát hiện ra sự tồn tại của ta hay không?"
Với công phu liễm tức này của mình, hắn đã lừa gạt không biết bao nhiêu người, hôm nay lại lật xe giữa đường, làm sao mà hắn không để tâm cho được?
Lục Kiến Vi cười nói: "Bí mật."
Công pháp Vô Danh của nàng cảm ứng được mọi thứ xung quanh, hơn nữa còn có chấm xanh hiện lên trên bản đồ của hệ thống, cho nên ngay lập tức liền xác định.
Tiểu nhị nói với vẻ mặt đau khổ: "Được, ngươi không muốn nói cho ta, ta cũng không ép buộc, nhưng dù sao ngươi cũng phải cho ta làm một con quỷ c.h.ế.t rõ ràng chứ? Lục cô nương, ngươi xuất thân từ môn nào phái nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-234.html.]
Đáp án này những người còn lại cũng muốn biết.
Có thể tùy ý lấy ra đan dược Bạch Ngọc Linh Chi để lừa gạt người khác, người này rốt cuộc có gia cảnh như thế nào?
Bọn họ đã đắc tội rồi!
Trong lòng Trịnh Nguyên và Thạch Phương biết bọn họ đã lỗ mãng, e là đã khiến người ta chán ghét, cho nên cũng không dám tiếp tục kêu gào đòi đan dược, chỉ yên lặng ở bên cạnh lắng nghe, chờ đến khi biết được sư môn của nàng, sau đó tạ lỗi theo quy củ giang hồ là được.
Lục Kiến Vi lại không trả lời, nhìn về phía hai người Trịnh Thạch.
"Người và vật đều đã lấy về được, hai vị còn có gì chỉ giáo không?"
"Không dám." Trịnh Nguyên ôm quyền nói: "Hôm nay đã mạo phạm Lục cô nương, thật sự xin lỗi."
Thạch Phương cũng nói: "Lục cô nương, vừa rồi ta bị mất đan dược, lo lắng nóng vội cho nên không có chừng mực, nếu có chỗ nào đắc tội xin bao dung cho."
"Lục cô nương thần cơ diệu toán, bắt được kẻ trộm thay chúng ta, Trịnh mỗ vô cùng cảm kích."
"Đây là quà tạ lễ, xin Lục cô nương vui lòng nhận cho." Thạch Phương lấy ra năm tờ ngân phiếu mệnh giá một ngàn lượng từ trong n.g.ự.c đưa cho Lục Kiến Vi.
Đệ tử của Linh Kiếm Môn trào phúng: "Không phải vừa rồi các ngươi nói không mang tiền sao?"
"Hầy, ở đó mà nghe bọn họ nói hươu nói vượn, ai đi mừng họ mà không mang tiền theo, còn phải đề phòng tình huống bất ngờ nữa chứ?”
"Không đúng, vừa rồi Lục cô nương nói tìm được giải dược là năm ngàn lượng, năm ngàn lượng này chỉ có thể xem như thù lao, không thể tính là tạ lễ phải không?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chậc chậc, không đề cập đến thù lao mà chỉ nhắc đến tạ lễ, định coi người ta là kẻ ngốc à, mặc dù Lục cô nương không thiếu tiền nhưng cũng không thể lừa người ta như vậy chứ."
Hai người kẻ xướng người hoạ, nói thẳng thừng đến mức phu thê Trịnh Thạch cảm thấy xấu hổ cùng giận dữ không thôi.
Nhưng người của Linh Kiếm Môn cũng không dễ chọc.