Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 138

Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:51:36
Lượt xem: 53

Hàn Khiếu Phong suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ngươi nói cho ta biết người viết thư cho ngươi là ai, ta có thể suy xét thả ngươi ra ngoài.”

Về phần người khác có thả hay không hắn không quản được.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vừa rồi Lam Linh có thể dễ dàng tát Tống Nhàn, chứng tỏ muốn ngăn cản lão không phải việc khó, hiện tại không ngăn cản chỉ là muốn xem thêm chút náo nhiệt.

Sài Côn ngoại trừ lời nói hiên ngang lẫm liệt ra thì không có ý đồ động thủ.

Hai người quả thực là muốn giảm bớt đối thủ cạnh tranh, nhưng lại càng muốn mượn tay Huyền Kính Tư diệt trừ Tống Nhàn.

Một khi hắn tỏ vẻ buông tha Tống Nhàn, hai người này nhất định sẽ nghĩ cách ngăn cản.

“Thư gì? Ta không biết!” Mũi kiếm vô tình của Tống Nhàn cắt vào cổ Ngụy Liễu: “Ta biết tên què kia giao cho khách điếm số tiền lớn, khách điếm nguyện ý bảo hộ hắn, nhưng đồ nhi này của ta ——”

Giọng nói đột nhiên im bặt, Tống Nhàn vội nhìn kiếm trong tay, trên mặt đầy vẻ khó tin.

Cho dù lão dùng lực như thế nào thì mũi kiếm cũng không thể nhích lên một bước, cổ Ngụy Liễu không có một vết máu.

“Tại sao lại như thế?”

Lão rõ ràng đã điều tra rất rõ.

Bát Phương khách điếm chính là hắc điếm, chưởng quầy chỉ nhận tiền, chỉ cần giao tiền hết thảy đều dễ nói chuyện.

Việc Ôn Trứ Chi đưa tiền cho khách điếm tìm kiếm bảo hộ mọi người đều biết, mà khách điếm cũng chứng thực việc này bằng cách kịp thời xuất hiện giải cứu khi hắn gặp nguy hiểm.

Một tháng một vạn lượng, người bình thường căn bản không trả nổi.

Đồ nhi này của lão càng không có khả năng.

Nhưng vì sao lại như thế?

Lục Kiến Vi coi tài như mạng vì sao phải bảo vệ Ngụy Liễu?

Chỉ cần Tống Nhàn dùng lực, bên tai Lục Kiến Vi lại vang lên tiếng tiền rơi ào ào.

Tiền của nàng!

Ngụy Liễu trong lòng cũng kinh hãi không thôi.

Nàng vốn dĩ đã ôm quyết tâm cho dù có c.h.ế.t cũng phải đem việc bẩn thỉu của Nhàn Vân sơn trang chiêu cáo võ lâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-138.html.]

Thế nhưng… Lục tỷ tỷ lại bảo vệ nàng.

“Lục chưởng quầy bất công quá đó.” Lam Linh chu môi bất mãn nói: “Ngươi gặp nô gia một câu ngân phiếu hai câu trả tiền, nhưng lại hào phóng chiếu cố Ngụy cô nương.”

Lục Kiến Vi nói: “Nàng gọi ta một tiếng tỷ tỷ, ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.”

“Nô gia cũng có thể gọi người là tỷ tỷ.” Lam Linh thanh âm nhu mị, sóng mắt lưu chuyển tới gần Lục Kiến Vi.

Lục Kiến Vi lui ra phía sau một bước: “Không cần, ngươi lớn hơn ta.”

Lam Linh: “……”

“Phụt.” A Nại thật sự không nhịn được nữa.

Lục Kiến Vi không tiếp tục phí lời, từ nãy đến giờ đã trì hoãn khá lâu, nàng cũng có chút mệt mỏi.

“Hàn đại nhân, nếu ta giúp ngươi tóm được Tống Nhàn thì Huyền Kính Tư có cho ta tiền thưởng không?”

Hàn Khiếu Phong: “…… Có thể.”

Không hổ là Lục chưởng quầy yêu tiền như mạng, loại chuyện này cũng có thể bàn đến tiền.

“Bao nhiêu?” Lục Kiến Vi muốn xem tiền thưởng của Huyền Kính Tư có thể giúp nàng gỡ vốn hay không.

Vận dụng đạo cụ công kích phải bỏ tiền a.

Hàn Khiếu Phong suy nghĩ vài giây: “500 lượng bạc?”

Đây là số tiền cao nhất hắn có thể đưa ra, tài chính Huyền Kính Tư hiện tại có chút căng thẳng, tạm thời không thể đưa ra tiền thưởng quá cao.

Những người trước mặt hắn khi đi vào khách điếm đều trả từ vạn lượng, hắn lo lắng Lục Kiến Vi sẽ xem nhẹ 500 lượng của mình.

Lục Kiến Vi ngẫm nghĩ, 500 lượng bạc đổi sang tiền đồng chính là 50 vạn, con số này cũng đủ đè c.h.ế.t Tống Nhàn.

“Được, thành giao.”

Vừa dứt lời, nội lực Tống Nhàn vận chuyển lên cực hạn, dùng tốc độ nhanh như chớp xông ra tường viện.

Lão không thể bị nhốt ở đây!

Đột nhiên có một bàn tay vô hình từ trên trời giáng xuống, sức mạnh mênh m.ô.n.g như đại dương, cuồn cuộn như gió lốc hung hăng vỗ vào đỉnh đầu Tống Nhàn, võ giả cấp sáu như lão cũng chỉ là một con kiến hôi, căn bản không thể lay động được đại thụ chọc trời.

Tức khắc miệng lão phun m.á.u tươi, như diều đứt dây rơi thật mạnh từ không trung xuống đất, mặt như giấy vàng.

Loading...