Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:20:05
Lượt xem: 9
Chó cùng rứt dậu, người thôn Diên Lâm bắt đầu nghĩ đến những ý định xấu xa, thế nên mới diễn ra cảnh tượng trộm lúa mạch vào giữa đêm.
Sự việc này cuối cùng đã được báo cáo cho công xã, người lãnh đạo của công xã rất tức giận, ngay lập tức buộc Đại đội trưởng của Diên Lâm phải kiểm điểm, còn những thôn dân tham gia trộm lúa cũng bị đưa trở lại thôn để tiếp nhận giáo dục quần chúng.
Vì sự việc này liên quan đến nhiều đội sản xuất, vì vậy việc giáo dục đã được tiến hành ở nhiều thôn. Khi những người này bị trói đưa về thôn Thủy Truân nhận giáo dục quần chúng thì Triệu Uyển Thanh cũng đi xem náo nhiệt.
Đối với những người trộm lúa mạch của đội nhà mình, mọi người trong thôn đều tức giận, mỗi người đều xông lên chửi bới họ vài câu.
Ngay cả bà già hơn tám mươi tuổi cũng nổi m.á.u đánh chúng mấy gậy.
Một người mắng, mọi người mắng.
Toàn bộ thôn dân đều phẫn nộ tới cực điểm.
Triệu Uyển Thanh nhìn những người trên đài bị đánh đập, bị mắng chửi, trong lòng cô chấn động không thôi.
Mặc dù trước đây cô đã nghe đến những điều này, nhưng cũng chỉ dừng lại ở sách giáo khoa và chữ viết.
Lần đầu tiên, cô đối diện với cảnh tượng sống động như vậy.
Trên đường về, Triệu Uyển Thanh im lặng bất thường.
Lâm Thiệu Hoa bắt lấy tay cô, từ từ mở lòng bàn tay cô ra rồi nắm chặt.
Bàn tay cô đầy mồ hôi lạnh...
Triệu Uyển Thanh nhìn thẳng vào mắt anh, thật lòng nói: "Những gì anh nói trước đây rất đúng, sau này em sẽ cẩn thận hơn."
Bây giờ, cô hiểu tại sao Lâm Thiệu Hoa lại phản đối cô tham gia vào việc đầu cơ trục lợi ở chợ đen... và tại sao mẹ Lâm vừa nghe thấy chuyện này đã không nhịn được mà rơi nước mắt...
Cô hiểu rồi.
DTV
Vì nếu bị bắt, cái giá phải là quá lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-98.html.]
Những người đứng dưới bục sẽ tha cho cô vì cô là phụ nữ hoặc là người mang thai.
Mùa vụ hè năm nay đã kết thúc như vậy, đội sản xuất thôn Thủy Truân giao lúa đúng hạn, nghe nói còn được lãnh đạo công xã khen ngợi.
Sau khi gieo hạt mới, kỳ nghỉ gặt hè của Lâm Thiệu Hoa cũng kết thúc, anh lại phải quay về trường cấp ba công xã.
Chẳng biết là lần thứ mấy nuôi gà, hệ thống của Triệu Uyển Thanh đã tăng cấp lần nữa. Tuy nhiên, hệ thống cấp 4 vẫn chưa mở khóa bất kỳ vùng chức năng nào khác.
Triệu Uyển Thanh thầm mắng hệ thống, sau đó tĩnh tâm suy đoán, có lẽ lần sau lên cấp 5 sẽ mở khóa...
Cô không biết lần này mở khóa khu chức năng sẽ là cái gì, cô thực sự rất trông chờ.
Hôm nay, Triệu Đại vác một bao lớn đến đây.
Lần này không phải đồ nhỏ nữa, mà là quả đào.
Triệu Uyển Thanh sờ những quả đào mềm mại màu xanh trắng, hỏi cậu: "Em lấy được từ chỗ nào vậy?"
Theo cô nhớ không nhầm thì nhà họ Triệu không trồng cây đào.
Triệu Đại lấy hết những quả đào ra, sau đó lặng lẽ cất mấy quả lại, nói nhỏ: "Em đi lên trên núi hái đấy, chị hai đừng nói ra ngoài nhé."
Lúc này mọi đồ vật đều là của nhà nước, kể cả những thứ trên núi cũng vậy. Đi nhặt một ít củi từ trên núi thì không sao, nhưng nếu đi săn hoặc hái trái cây trên núi bị người khác phát hiện, thì sẽ bị chụp mũ "phá hoại chủ nghĩa xã hội" trên đỉnh đầu.
Triệu Uyển Thanh: "Nhìn chị có giống bị ngốc không?"
Em trai cô nghĩ cô ngốc giống cậu sao? Chẳng lẽ cô lại đi nói ra ngoài để hại em trai mình chắc?
"Không có, chị hai là người thông minh nhất." Triệu Đại nghiêm túc nói.
Cậu hoàn toàn không phát hiện được rằng Triệu Uyển Thanh đang trêu cậu.
Triệu Uyển Thanh vỗ nhẹ vai em trai ngốc nghếch, thở dài trong lòng, nhẹ nhàng nói: "Chưa ăn cơm hả? Vậy giờ thử xem tay nghề của chị hai đi."