Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 97
Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:20:03
Lượt xem: 9
"Vì sao lại phải trộm lúa?"
Triệu Uyển Thanh là một người ngoại lai, cô không thể hoàn toàn giải thích được nhiều vấn đề của thời đại này.
Nửa đêm cô nghe có người hô trộm lúa mạch bên ngoài thì lập tức liền ngây ngốc.
Trước khi lúa mạch còn chưa được giao nộp lên trên thì tất cả lúa mạch đều được coi là lương thực của nhà nước, chỉ sau khi công xã xác nhận đúng số lượng chỉ tiêu mới có thể phân phát lương thực còn lại cho các xã viên.
Thế nhưng còn có người dám trộm đồ vật thuộc sở hữu của nhà nước?
Mẹ Lâm lo lắng bất an nói: "Có lẽ là do các đội khác thu hoạch không tốt..."
Triệu Uyển Thanh liền hiểu rõ, ánh mắt cô cũng trở nên u ám.
Công xã có không ít đại đội, nhưng không phải đại đội nào cũng đều làm việc chăm chỉ và cống hiến như thôn Thủy Truân và thôn Hoàng Thổ.
Cả hai thôn này đều có cuộc sống khá tốt, cũng là vì họ làm việc chăm chỉ, đạt được thành tích, vào cuối năm không chỉ hoàn thành chỉ tiêu của công xã mà còn nhận được nhiều lương thực dư thừa.
Nhưng một số đội lại không may mắn như vậy.
Những đội gần núi nổi tiếng là thất đức, Đại đội trưởng đi đầu lừa trên gạt dưới, người phía dưới lại còn loạn hơn, dẫn đến cuộc sống của họ ngày càng tồi tệ.
Họ đến cơm cũng ăn không đủ no, không chừng có một số người lớn gan đến trộm lúa mạch cũng dám làm.
Bên ngoài ồn ào một lúc, đuốc đã chiếu đỏ rực nửa bầu trời.
Không lâu sau đó, Lâm Thiệu Hoa cầm cuốc quay trở về.
DTV
"Thế nào rồi?" Mẹ Lâm vội vàng hỏi.
Lâm Thiệu Hoa nhìn vào đôi mắt của Triệu Uyển Thanh, ngồi xuống uống một ngụm nước rồi mới nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-97.html.]
Triệu Uyển Thanh thấy kì lạ, tự nhiên anh lại nhìn cô làm gì?
Nhưng khi Lâm Thiệu Hoa mở miệng, cô mới hiểu tại sao anh nhìn mình...
"Là người của đội sản xuất thôn Diên Lâm đến trộm lúa mạch, đã trộm của vài thôn rồi, thế mà những người canh gác ở những thôn đó đều không phát hiện ra, khiến cho bọn trộm ngày càng táo bạo, đêm nay họ lại trộm đến đội chúng ta." Lâm Thiệu Hoa lạnh lùng nói.
Thôn Diên Lâm...
Thần kinh của Triệu Uyển Thanh căng thẳng, đó không phải là thôn mà chị cả cô được gả tới sao?
"Người trộm lúa mạch chắc không phải là..." Triệu Uyển Thanh khẩn trương nói.
Lâm Thiệu Hoa liền đưa mắt an ủi cô, nói: "Đừng lo, không liên quan đến chị gái em đâu, nhưng ngày mai Đại đội trưởng chắc chắn sẽ bắt những người này đi thôn Diên Lâm để tìm người nhà họ Tống."
Triệu Uyển Thanh thở phào nhẹ nhõm, cô còn tưởng rằng trong những kẻ trộm lúa mạch đó có chị gái của cô...
Còn về phần Đại đội trưởng tại sao lại phải đến thôn Diên Lâm để tìm người nhà họ Tống?
Tất nhiên là vì Đại đội trưởng của thôn Diêm Lâm là người của nhà họ Tống, anh rể cô cũng là người trong gia đình họ Tống.
Vụ ồn ào giữa đêm này đã làm cho cả thôn tỉnh giấc, sau đó thật khó đi vào giấc ngủ.
Trong những tình huống như này mới thấy trong nhà có người đàn ông tốt hơn rất nhiều so với không có.
Ít nhất khi nằm trong lòng Lâm Thiệu Hoa, Triệu Uyển Thanh cảm thấy rất yên tâm.
Ngày hôm sau, Đại đội trưởng đưa những người bị bắt đi tới thôn Diên Lâm, sau một phen đàm phán họ mới trở về.
Lần này về đã mang theo một tin tức khiến cả thôn kinh ngạc.
Mùa màng hè năm nay, đội sản xuất của thôn Diên Lâm thu hoạch chưa đến sáu phần mười, trong đó còn có nhiều cây lúa mạch bị kẹ, không kết hạt.
Điều này làm cho người trong thôn Diên Lâm cảm thấy rất hoảng sợ. Với số lượng lúa như vậy, họ còn chưa đủ đáp ứng chỉ tiêu của công xã, làm sao có thể còn dư để chia?