Người đàn ông ôm lấy cô, môi vuốt ve mái tóc của cô, mệt mỏi : "Ngủ ..."
Giọng của vốn trầm thấp quyến rũ, lúc chút hữu khí vô lực.
Triệu Uyển Thanh nghĩ đến trong ngày nhiều việc như , lập tức cảm thấy mềm lòng...
Thôi quên , tha thứ cho .
Lúa thu hoạch và phơi khô mất mấy ngày, mỗi ngày Triệu Uyển Thanh đều biến tấu món ngon nhưng vẫn đủ dinh dưỡng để hai lao động chính trong nhà kiệt sức.
So với đó, trong thôn nhiều gia đình giàu , ăn đủ no hoặc do cơ thể yếu mà xỉu ngay ở ruộng.
Hôm nay gửi cơm trưa, Triệu Uyển Thanh tới phía khác tìm Đổng Hiểu Phương, nhét cho cô hai cái bánh bao trắng.
"Đừng để kiệt sức, chị vẫn nhờ em giặt quần áo cho chị." Cô ép Đổng Hiểu Phương nhận, từ chối.
DTV
Đổng Hiểu Phương rưng rưng mà nhận lấy hai cái bánh bao trắng.
Nhà cô bé chỉ cô bé và em trai, cả hai là lao động trai tráng, nhưng vì kiếm công điểm, họ thể ngoài việc.
Cô bé ban đầu tự nguyện xin việc gặt lúa từ Đại đội trưởng, nhưng dù thì Đổng Phong Niên vẫn là họ hàng xa của cô bé, trong lòng ông cũng cảm thấy thương chị em họ, vì thế chỉ sắp xếp cho cô bé phơi lúa, còn Đổng Hiểu Binh thì lượm hạt lúa.
Đổng Hiểu Phương cam lòng, phơi lúa thì mà điểm công cao hơn gặt lúa ? Cô bé còn lý luận, nhưng Đại đội trưởng quở trách.
"Muốn liều mạng việc cũng xem cháu sống nổi ! Nếu cháu kiệt sức c.h.ế.t đồng, em trai cháu ?"
Đổng Hiểu Phương còn lựa chọn nào khác, chỉ theo sắp xếp của Đại đội trưởng.
chỉ riêng công việc phơi lúa thôi mà cũng khiến cô bé gần như mất nửa cái mạng . Hơn nữa, gia đình cô bé thật sự gì để ăn, sức khỏe cô bé càng ngày càng thể chịu nổi.
Mà lúc , Triệu Uyển Thanh mang đến hai cái bánh bao trắng... chiếc bánh bao trắng tinh như tuyết.
Đổng Hiểu Phương ăn bánh mà suýt nữa thì bật .
Ăn cơm ở ruộng vài ngày, bây giờ mỗi gia đình khi ăn cơm đều tự giác hướng mắt về phía nhà của ba tam phòng nhà họ Lâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-96.html.]
Lý do thì quá đơn giản... Đồ ăn nhà họ thơm!
Rõ ràng là trong thời gian gia đình nào cũng ăn thịt khô, thịt kho tàu, nhưng mà tại thịt trong nhà họ thơm đến như ?!
Aiz, vẫn là vấn đề từ vợ!
Gia đình đó một vợ đồ ăn ngon quá...
Dù ăn cơm nhà họ Lâm nhưng cũng ngại mượn mùi thơm từ cơm nhà Lâm để ăn cơm nhà .
Cảm giác... giống như món ăn của cũng ngon như !
Triệu Uyển Thanh là trong thôn nghĩ như thế nào, cô chỉ cảm thấy gần đây khi đem cơm ngoài đồng thì thường chằm chằm , cảm giác kỳ quái...
Khi cả cánh đồng lúa mạch gặt hái xong thì cả thôn ai cũng thở phào nhẹ nhõm.
chính vì sự buông lỏng thoải mái , khiến cho đại đội của họ suýt chút nữa gặp đại họa...
Đêm khuya tĩnh lặng, lúc Lâm Thiệu Hoa đang ôm chặt Triệu Uyển Thanh bỗng từ xa vang lên tiếng kêu lớn.
"Có trộm lúa mạch! Có trộm lúa mạch!!"
Tiếng hô rầm trời ngay lập tức đánh thức thôn dân.
Trộm lúa mạch?!
Điều thể chấp nhận !
Đây là lấy mạng của !
Trong đầy một phút, nhà trong thôn thắp đèn dầu, khoác áo và cầm cái cuốc chạy ngoài.
Nhà tam phòng nhà họ Lâm, Lâm Thiệu Hoa cũng cầm cuốc ngoài, khi , dặn dò Lâm và Triệu Uyển Thanh dù chuyện gì cũng ngoài, chờ đến khi tình hình bên ngoài định thì mới .
Anh thì Lâm ngay lập tức khóa chặt cửa, kéo Tiểu Lâm và Triệu Uyển Thanh ở nhà chính chờ tin tức.