Vừa trải qua một trận gây sự vô lí của cô, đe dọa dụ dỗ, cô tin Lâm Thiệu Hoa còn chịu đồng ý.
Đừng tưởng cô chỉ là một cô gái chỉ an phận thủ thường giống khác, tự nhiên sắm vai nguyên chủ còn la lối lóc om sòm... Triệu Uyển Thanh cũng đổ mồ hôi hột màn diễn xuất cực đỉnh của .
Người đàn ông ôm cô cực kì chặt, Triệu Uyển Thanh thể cảm nhận lồng n.g.ự.c lên xuống dữ đội, ôm một lát, cuối cùng vẫn thở dài.
Triệu Uyển Thanh , chịu thỏa hiệp.
Không uổng công cô biểu diễn một màn đanh đá.
Lâm Thiệu Hoa xoay cô đối diện với , cô thấy trong mắt vẫn còn tia m.á.u màu đỏ tươi, càng ngày cách càng gần...
Anh ôm chặt cô, hung hăng hôn lên môi cô.
Khi môi Triệu Uyển Thanh gặm đến thứ tư, mới chịu buông lỏng tay tha cho cô.
Được thả cô thở lấy thở để, đôi mắt sáng lấp lánh chằm chằm,"Lúc nãy chính đồng ý đó".
Tia m.á.u trong mắt Lâm Thiệu Hoa dần biến mất, chỉ thể bất đắc dĩ cô, : "Em cố ý dọa ?"
"Cũng ... những lời em đều là thật sự thật! cuộc sống trong nhà nếu thật sự quá khổ, em cũng sẽ thật sự trở về nhà học Triệu..." Triệu Uyển Thanh nghiêm túc .
Biểu cảm mặt Lâm Thiệu Hoa trầm xuống, cũng nghiêm túc : "Lời , về thêm nào nữa."
"Nếu như đồng ý cho em chợ đen, em bảo đảm về đều sẽ mấy lời như nữa!" Bàn tay Triệu Uyển Thanh từ trong ổ chăn chui lên thành tư thế thề, bày tỏ sự chắc chắn.
Lâm Thiệu Hoa nghiêm mặt : "Còn nữa, về sẽ cùng em chợ đen, mỗi tháng từ giờ tới lúc nghiệp đềi nghỉ hai , hai nghỉ đều sẽ cùng em đến chợ đen, sáu tháng cuối năm , khi nào em đều kêu cùng."
"Thật cũng cần tới mức ..." Triệu Uyển Thanh nhăn mặt.
" thể để em một mạo hiểm" Anh chằm chằm đôi mắt của cô, ngữ khí chuyện vô cùng kiên định.
Triệu Uyển Thanh còn cách nào khác, đành đồng ý với .
Thành công Lâm Thiệu Hoa đồng ý cho cô chợ đen, tuy là, cũng thành công cho lắm...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-86.html.]
Buổi chiều Lâm Thiệu Hoa , lúc về chạng vạng thì liền thu dọn trở về trường học.
Trước khi , còn đem mấy việc cần trong nhà hết một lượt, tuyệt đối để việc cho già với vợ đang mang thai.
Khi một nữa vác cặp sách rời nhà, trong túi còn bọc bánh bột bắp chiên nóng hổi, còn một hộp thịt băm nhỏ nặng trịch. Anh đầu về phía cửa chỗ ba đang , hoàng hôn ánh lên bọn họ màu sắc vàng kim rực rỡ, đặc biệt xinh , đặc biệt ấm áp.
DTV
Lâm Thiệu Hoa , một đàn ông, chỗ mềm yếu nhất đều là ở chỗ .
Là yêu, là nhà của ạnh.
Trước cửa.
Lâm tiểu mặt đầy tò mò Triệu Uyển Thanh,"Miệng chị dâu ong đốt ?"
Mẹ Lâm nắm cái đầu nhỏ của nhóc mà bịt miệng ,"Nói lung tung cái gì ..."
Triệu Uyển Thanh đối diện với ánh mắt ngây thơ vô tội của Tiểu Lâm, tức giận trở về phòng ngủ.
Lâm Thiệu Hoa cái đàn ông thúi , thì văn nhã lịch sự, thật chính là một con sói háo sắc!
Trước khi còn kéo cô một góc nhà hung hăng hôn một hồi lâu, ép cô chính miệng đồng ý chờ về mới tới chợ đen cùng .
Triệu Uyển Thanh nghĩ đến sự đau xót môi, khuất phục đồng ý .
Hừ, là cô lầm , chỗ nào gọi là nhã nhặn của sách chứ?
Rõ ràng chính là một... Văn nhã bại hoại!
Buổi tối, Đổng Hiểu Hà tới.
Triệu Uyển Thanh thấy cô từ lúc đến vẫn luôn như mất hồn, đơn giản khép sách .
Đổng Hiểu Hà ngơ ngác bàn học, phảng phất giống như thấy sách mặt đóng .
Triệu Uyển Thanh hỏi: "Cô ? Giống y chang mất hồn."