Mẹ Lâm cũng : " đó thông gia, lưu manh cũng chuyện nhỏ nên nhất định chuyện với một cách rõ ràng thích đáng, bằng về ông đừng nghĩ Vĩnh Cường nhà ông còn thể sống yên ở trong thôn!"
Vì thế, cả nhà mấy liền theo lưng Triệu sang nhà họ Vu đòi công đạo.
Một đoàn con đường thôn trông hùng hổ, thu hút sự chú ý của ít dân trong thôn. Sau khi những tò mò tiến lên để tìm hiểu thì họ cũng theo để xem náo nhiệt.
Lúc nhà họ Vu Triệu đạp bay ván cửa, đập mắt họ là một đám đông đảo tới vây xem, phía là nhà họ Triệu và tam phòng nhà họ Lâm.
Ngay cả ba Vu là một đàn ông cường tráng thì cũng cảnh tượng cho khiếp sợ.
"Mọi ... đây là... ?" Ba Vu lo lắng .
Mẹ Triệu hét to: "Kêu con gái Vu Tĩnh nhà ông đây cho !"
"Cô gì cô tự ? hỏi xem cô là vô ý cố tình vu vạ con trai ! Hôm qua con trai cứu , cô con trai giở trò lưu manh?!"
Cha Vu nheo mắt, trong lòng họ cũng đoán tám chín phần mười.
"Kêu... kêu con gái ngoài ..." Cha Vu đẩy Vu một cái.
Mẹ Vu ngay lập tức nhà kéo Vu Tĩnh đang núp đằng bó củi ngoài, hung dữ : "Con nhiều chuyện cái gì ? Bây giờ gặp họa đấy? Nhanh ngoài cho !"
Vu Tĩnh là chỉ giỏi bắt nạt kẻ yếu hơn , nay đối diện với sự chất vấn của cả gia đình nhà họ Triệu, cô dám hó hé. Cô thực sự sợ hãi chết, nhưng sợ cũng vô ích, Vu đẩy thẳng tay đẩy cô ngoài.
Cô ngay cửa nhà, thấy khuôn mặt tức giận của Triệu, thấy ba Triệu nhăn mày thành một đường thẳng, thấy ánh mắt lạnh lùng của Triệu Uyển Thanh, còn những trong thôn ở xa xa chỉ trỏ...
Vu Tĩnh kìm nổi nước mắt, òa lên, trong miệng cứ lặp lặp : "Không con... nhầm ..."
cô càng , Triệu càng thêm sôi máu!
Cha của cô vu hại còn , con trai bà cũng , Vu Tĩnh dám ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-78.html.]
"Phi! Cô lóc cái gì? Bây giờ giả bộ đáng thương cho ai xem? Khi cô bậy thì nghĩ đến ngày hôm nay ..." Mẹ Triệu kéo Vu Tĩnh, lớn tiếng chất vấn.
Hai lôi kéo , gia đình hai bên cũng tham gia , tình hình lập tức trở nên hỗn loạn.
Lúc , thể phiền Đại đội trưởng.
Thời điểm đại đội trưởng Đổng Phong Niên của thôn Thủy Truân đến, theo phía còn của Đổng Hiểu Hà.
Mẹ Đổng mới từ bệnh viện trở về nhà lấy đồ vật, bước chân thôn chuyện , liền xoay theo tới đây.
Việc rõ!
Nếu danh tiếng của Đổng Hiểu Hà nhà bà cũng theo!
DTV
"Có là cô đồn tin bậy bạ đúng ? Hay cho cô lắm Vu Tĩnh, cô và Hiểu Hà nhà bình thường cũng quan hệ gì, cô cố ý lan truyền bậy bạ, hủy hoại thanh danh của Hiểu Hà nhà ?!"
Mẹ Đổng túm cũng túm chặt lấy Vu Tĩnh, gia nhập cuộc hỗn chiến .
Đại đội trưởng chống nạnh, lớn: "Dừng , đều dừng hết cho !"
Mọi lúc mới an tĩnh , chằm chằm về phía Đại đội trưởng.
Đại đội trưởng về phía Vu Tĩnh, ánh mắt lạnh lùng, đó Đổng và của nhà họ Triệu, cuối cùng ánh mắt dừng Triệu Đại, giọng mềm mại: "Chuyện hôm qua , cháu là một đứa trẻ ngoan, giúp Hiểu Hà đuổi rắn, tất cả dân thôn chúng đều ơn cháu thấy việc nghĩa hăng hái . Còn việc lan truyền tin đồn , chúng sẽ cho cháu một câu trả lời thỏa đáng."
Nói xong, Đại đội trưởng : "Hôm qua, những ai ở hiện trường thấy sự việc? Hãy lên tiếng xem ai là truyền bá tin đồn đầu tiên?"
"Là Vu Tĩnh ..."
" cũng thấy, đều vội cứu Hiểu Hà, bất thình lình Vu Tĩnh hét giở trò lưu manh..."
"Là Vu Tĩnh..."
"Vu Tĩnh..."...