Diêm Vương điện.
Hình ảnh hiện cũng dần biến mất, ba màn hình cuối cùng cũng thể nhẹ nhàng thở .
Bạch Vô Thường vỗ vai quản lý thư viện : "Tốt , hiện giờ biên chế của ngươi xem như bảo vệ ."
Hắc Vô Thường: "Cốt truyện cuối cùng cũng ".
Người quản lý thư viện ở một bên thấy Triệu Uyển Thanh tự vận mệnh của thì vô cùng vui vẻ, đó trong lòng nhịn hoài nghi...
Nếu nhân sinh đời tất cả đều xong từ thì sinh đời cần gì nỗ lực cố gắng, dù thì cố gắng thì cũng lợi ích gì ?
Trước , quản lý thư viện vẫn luôn cho rằng là như .
Anh tin rằng cuộc đời mỗi đều dựa một kịch bản xong từ , cho dù cố gắng thì cũng thể sửa đổi .
theo dõi cuộc đời của Triệu Uyển Thanh thì suy nghĩ của lập tức lật đổ.
Quả nhiên vận mệnh của chúng .
Không một ông trời thể quyết định !
Người quản lý thư viện vuốt cằm suy tư: "Nếu vận mệnh đều nắm giữ trong tay của họ thì vận mệnh quản lý thư viện của cũng thể sửa ?"
DTV
Bạch Vô Thường: "Tiểu tử, suy nghĩ của ngươi nguy hiểm."
Hắc Vô Thường: "Đừng nghĩ thêm nữa, lão đại chắc chắn cho phép."
Người quản lý thư viện: "..."
Được , đây cũng chỉ là suy nghĩ của mà thôi.
Hiện tại công tác vẫn khá , tạm thời cũng tính đổi việc.
Dù hiện giờ nền kinh tế của tam giới đều đang vô cùng khủng hoảng, thể ôm cắt bát sắt là !
"Rốt cuộc thể nghỉ ngơi một thời gian ..." Người quản lý thư viện duỗi , đem kịch bản mặt sửa một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-769.html.]
Ba linh hồn thấy cũng liền lui , ai hỏi một câu: "Thật sự cho cô kịch bản gốc ?"
"Thôi bỏ , nhân sinh vất vả , cần gì rõ ràng như ?"
" tán thành, khi thì mới là nhất!"...
"Mẹ!" Lâm Khải từ giường bừng tỉnh.
Ôn Vãn đang ngủ say ở bên cạnh cũng hoảng sợ tỉnh dậy, đẩy một cái ,"Màn Thầu, gì ?"
Nói xong cô dậy bật đèn giường lên, lúc mới thấy chiếc trán đầy mồ hôi cùng gương mặt trắng bệch của Lâm Khải...
"Làm ? Gặp ác mộng ?" Ôn Vãn dựa gần, vẻ mặt quan tâm hỏi han .
Lâm Khải dựa đầu giường thở phì phò, cảm nhận cơ thể mềm mại của vợ dựa gần thì sự kinh hãi trong đầu mới dần tan .
Đầu óc cũng dần khôi phục như bình thường... Hôm nay là ngày và Ôn Vãn kết hôn, cả ngày mệt mỏi, buổi tối khi động phòng thì liền nặng nề giấc ngủ.
một giấc ngủ , mơ thấy giấc mộng dài vô cùng chân thực.
Chân thật đến mức khiến bây giờ mặc dù tỉnh nhưng vẫn cảm giác sởn tóc gáy như cũ.
"Không , em ngủ tiếp ." Lâm Khải ôm lấy vợ hôn một cái, hai ôm xuống.
Bóng đèn đầu giường tắt, căn phòng một nữa rơi bóng tối.
Trong bóng tối dường như giấu ma quỷ, một nữa khiến Lâm Khải rơi giấc mộng...
Trong mộng kể chuyện xưa từ khi ba của còn nhỏ...
Thiếu niên nhỏ tuổi đội tang cha gánh vác gánh nặng của gia đình cùng với bà nội và chú nhỏ, ba sống chung một nhà nương tựa lẫn .
Bọn họ vẫn ở tại căn nhà cụ của thôn Thủy Truân, Lâm Khải cũng là từ căn nhà nhỏ lớn lên cho nên ấn tượng với nó vô cùng sâu sắc.
Mà lúc xuất hiện, cũng lãng mạn như cốt truyện trong phim truyền hình từng xem.
Mà là do một kế hoạch - Mẹ tính kế cha, đó mới kết hôn gả về nhà của cha.
Lâm Khải duỗi tay giữ lấy đầu, nhận thức khiến cho đầu của vô cùng đau đớn, tin tưởng, nhưng cảnh trong mơ đó xảy thì vô cùng chân thật.