Triệu Uyển Thanh giữ ở , đành gói mấy cuộn sushi cho mang về, đang chuẩn thì nhớ đến Triệu khen mì ăn liền ăn ngon, cô tiến trong gian lấy mì gói để túi
"Mẹ cầm đồ của chị về, nếu em cầm về sẽ đánh." Triệu Đại lắc đầu chịu lấy.
Triệu Uyển Thanh nhăn mày , nghiêm túc : "Em thèm lời chị đúng ? Chị bảo cầm thì cứ cầm"
Triệu Đại Đệ hoảng hốt vì tự nhiên cô dọa.
Xem bộ dạng giống như nếu chịu cầm cơm về thì sẽ chị hai đánh đòn mất.
Bây giờ nên chọn đánh ngay một lát nữa về nhà mới đánh... Triệu Đại Đệ dứt khoát chọn vế .
Triệu Uyển Thanh thấy chịu ngoan ngoãn cầm túi đồ mới hài lòng, theo đến khi Triệu Đại Đệ khuất bóng mới chịu dời tầm mắt.
Mẹ Lâm tan trở về nhà đúng ngay lúc Triệu Đại Đệ về lâu, về hỏi: "Em trai con tới chơi hả? Sao giữ thằng bé ăn cơm tối với nhà "
"Có ăn, con lấy một ít cơm cuộn cho nó ăn ."
Mẹ Lâm nhớ hình to lớn của thiếu niên , thuận miệng thêm một câu: "Em trai lớn của con giới thiệu đối tượng cho ? Thằng bé trời sinh thành thật hàm hậu, là kiên định ".
Triệu Uyển Thanh đang rửa chén cũng ngay lập tức tạm dừng, lắc lắc đầu ,"Hình như là , con con nhắc đến..."
Lời Lâm nhắc nhở Triệu Uyển Thanh nhớ một chuyện, chuyện cưới vợ cô để ý một chút.
Liền lấy việc cha Triệu thiên vị nguyên chủ ham ăn biếng là thể thấy mắt của hai họ lắm.
Nếu như hai vợ chồng tìm vợ cho em trai thì... Triệu Uyển thanh càng nghĩ càng nhịn nổi mà run rẩy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-75.html.]
Không , cô chị hai của Triệu Đại đê, em trai ruột chặn nguy cơ cho , thể nào để cưới về một con hồ ly giảo hoạt .
Triệu Đại từ nhà họ Lâm về trời bắt đầu chập tối, đường về thôn, thể thấy trong thôn vắng hẳn.
Cậu cúi đầu tiếp tục trong lo sợ, trong lòng suy nghĩ một chút nữa về đến nhà để ăn với cha ...
Khi đang ngang qua một vùng cỏ hoang, chợt thấy bên trong bụi cỏ truyền tiếng la thất thanh.
Triệu Đại Đệ dừng , đầu liền thấy một cô bé mặc áo khoác đỏ chân khập khà khập khiễng chạy tới chỗ , miệng vẫn la hét sợ hãi,"Có rắn kìa, rắn, cứu với aaa..."
Triệu Đại Đệ cởi bỏ bao lưng xuống, nhặt một cây gỗ to tìm ven đường chạy tới chỗ kêu cứu, cô gái từ trong bụi cỏ chạy , thấy Triệu đại liền giống như gặp vị cứu tinh, chạy lưng .
Triệu Đại đẹ nhắm chuẩn vị trí của con rắn, giơ gậy gỗ lên đập mạnh nó xuống rắn, con rắn lập tức bò về bụi cỏ.
"Cô chứ"
Con rắn đuổi , mà cô gái vẫn đất che bắp chân, mặt lộ vẻ đau khổ.
"Tiêu thật , sắp c.h.ế.t , con rắn độc huhuhu ... ' cô bé lóc thảm thiết, tất cả bản lĩnh tài giỏi ngày giờ phút đủ để giữ cô bé bình tĩnh, chỉ còn bản tính yếu đuối vốn của con gái.
Cả đời Triệu Đại Đệ cũng từng gặp một cô gái lóc mặt như , tay chân luống cuống mất một lúc
Cậu ngập ngùng mà bước tới, đưa mắt vết rắn cắn cổ chân - chỗ thì hồng chỗ thì tím.
DTV
Triệu Đại Đệ bất giác cảm thấy , vội càng hít một thật sâu cúi đầu bắt đầu hút m.á.u độc .
Tiếng của cô gái đột nhiên dừng , Triệu Đại phun một ngụm máu, cúi đầu tiếp tục hút m.á.u độc .