Mọi nhà đang hai bên bờ ruộng liền mùi đồ ăn phát từ , thì là mùi của bánh kếp (còn gọi là bánh xuân)...
Mặc dù bánh kếp hình thù , nhưng thấy tên họ liền , nhất định là ngon!
Triểu Uyển Thanh buồn xoa xoa đầu Tiểu Lâm, ánh mắt hiệu cho nhóc tiếp tục khoe khoang nữa. đó đầu sang trả lời Lâm Tứ Muội: "Chỉ là mấy miếng bánh bột ngô chiên thật mỏng, xào thêm mấy món đồ ăn kèm, xong hết thì cuốn nó với chấm nước dùng, là dễ , Em Tư nếu thời gian thì thể thử cho cả nhà ăn".
Lâm Tứ cách , chân bước chân sáo nhảy trở về chỗ của , lúc về còn Triệu Uyển Thanh giữ cho một bát canh tôm rong biển,"Hôm nay nhà chị nấu nhiều canh, em mang một ít về cho bác trai với bác gái cùng nếm thử"
"Cảm ơn chị dâu ạ!"
Một bên khác, Lâm Lục dùng khủy tay huých Lâm Ngũ một cái,"Chị năm, chúng cũng qua đó xem thử , chị Tư cũng ".
Lâm Ngũ Muội tức giận quát: "Đi để cái gì, nhà cũng ý cho chúng , em còn mặt mũi xin?"
Lâm Lục muôi chút yếu thế nhỏ giọng : "Chị Tư bưng một chén đồ ăn về còn gì..."
"Đi, tụi cũng !" Lâm Ngũ lập tức lên tiến tới chỗ cô.
Chân Lâm Tứ , chân Lâm Ngũ cùng Lâm Lục liền tới.
Triệu Uyển Thanh cũng keo kiệt, cũng cho các cô một chén đầy mang trở .
Lâm Lục bưng tô canh, còn nở nụ ngọt ngào cảm ơn cô, mặt của Lâm Ngũ hết xanh đỏ, giống như ai thiếu cô 800 vạn , Triệu Uyển Thanh đều thấy hết việc nhưng mặt vẫn thể hiện ngoài.
Lâm Ngũ , Lâm Lục của nhà bác hai lâm đều thuộc loại chút tính toán chi li của phụ nữ, khác biệt so với tính cách phóng khoáng thoải mái của Lâm Tứ Muội nhà bác cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-73.html.]
Tuy Nhiên, con gái tâm tư nhỏ nào cũng đều đáng ghét.
Giống như Lâm Lục Muội , yêu yêu ghét ghét, cho ý sẽ vui vẻ cảm ơn, cho thì cùng lắm cũng chỉ buồn tủi trong lòng, xong ném đầu. loại còn giống Lâm Ngũ , suốt ngày chê lên chê xuống, đồ thì chê ít, đồ thì chê là ma quỷ.
Lâm ngũ bê bát canh trở về, xuống chỗ của , múc cho mỗi non nửa chén canh.
"Đây là canh gì, ngon như ?" Bác cả Lâm liền hỏi vợ đang bên cạnh.
Bác dâu cả nhà họ Lâm lắc đầu, bà cũng từng thấy món canh .
"Chắc là canh tôm nấu cùng rau dại mọc ven rừng" Bác hai Lâm tự xong tự cho là đúng.
Huyện Cao Điền hẳn sang phía tây của Hoa Quốc, bên cạnh đều là đất liền, cộng thêm đồ ăn ở thời đại còn thiếu thốn, từng ăn thử tôm khô với rong biển là điều hết sức bình thường.
Lâm tứ l.i.ế.m liếm đáy chén: "Thật là ngon..."
Một nhà bác hai Lâm ở bên cạnh cũng đang uống canh, Lâm Ngũ uống hết canh còn chép chép cái miệng, há mồm vài câu. Vừa ngẳng đầu liền thấy cha đối diện đang cởi giày, giương mày nheo mắt chằm chằm cô .
Lâm Ngũ Muội thức thời lập tức câm miêng.
Lâm Lục bên cạnh hì hì, tiếp tục sai với Lâm Tam : "Anh ba, cũng cưới một chị dâu giỏi nấu ăn giống như thế nhé, như em sẽ lộc ăn !"
Bác dâu hai nhà họ Lâm một bên nghĩ thầm trong bụng, thế mà chỉ cưới con dâu nấu đồ ăn ngon? Đâu chỉ thế, nhà gái còn giàu nữa mới !
DTV
Tốt nhất cưới về liền tài giỏi hơn Triệu Uyển Thanh của tam phòng trở lên!
Mỗi ngày đều cả nhà tam phòng sống vui vẻ thoải mái, đúng là bà ngứa hết cả mắt.