Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-03-24 20:34:06
Lượt xem: 18
Trong lúc bận rộn canh tác vụ xuân như thế này, mỗi ngày cô ta đều phải ra đồng, nhưng Triệu Uyển Thanh lại rất nhàn nhã!
Vu Tĩnh quả thực không thể nghĩ nữa, nghĩ tiếp thì răng của cô ta sẽ bị cắn nát mất!
Nếu đã công khai trở mặt, vậy còn sợ cái gì? Vu Tĩnh quyết định sau này phải tích cực nói xấu Triệu Uyển Thanh!
Diễn biến tâm lý của nữ phụ ác độc Triệu Uyển Thanh không hề biết, nàng bước nhanh xuống đồng, mẹ Lâm đang ngồi dưới đất uống nước với bác gái Lâm.
Bác gái Lâm vừa thấy Triệu Uyển Thanh liền nói: "Uyển Thanh hôm nay đưa cái gì ăn ngon cho mẹ cháu thế? Thật là hâm mộ mẹ cháu có một đứa con dâu tốt như cháu mà."
Triệu Uyển Thanh nở một nụ cười thân thiện với bà, đem chiếc hộp nhỏ đặt lên tấm lót gỗ đã được phủ vải trên mặt đất.
Mẹ Lâm cười trêu chọc: "Chị dâu không cần phải ganh tị với em, năm nay Thiệu Tùng nhà chị không phải muốn cưới về cho chị một cô con dâu sao?"
DTV
Năm trước bác dâu cả nhà họ Lâm nhờ người làm mai giới thiệu cho Lâm Nhị một đối tượng xem mắt, cũng là người trong thôn Hoàng Thổ, hai người trẻ tuổi bọn họ nói chuyện cũng rất hợp nhau, hai nhà cũng xem như môn đăng hộ đối, nếu không có chuyện gì sảy ra, trong năm nay sẽ tổ chức đám cưới luôn.
Hai trưởng bối đứng trêu chọc lẫn nhau, còn Triệu Uyển Thanh thì sắp xếp đồ vật ra thảm, cũng không làm người lắm mồm xen ngang cuộc nói chuyện.
Bộ dáng ngoan ngoãn này trong mắt hai người nhìn ra, cảm thấy cô là một người con dâu rất hiểu chuyện
Các trưởng bối trong nhà ngồi nói chuyện, con cái trong nhà chuẩn bị dọn cơm. Cuộc sống sinh hoạt ấm áp hòa thuận như thế này, các bà ai mà không thích.
Lâm Tứ Muội đến đưa cơm cho nhà bác cả Lâm, còn nhà bác hai Lâm thì có Lâm Ngũ muội cùng Lâm Lục muội đến đưa cơm. tuy ba nhà ngồi sát nhau, nhưng ai cũng ăn cơm nhà nấy, không đụng chạm nhau.
"Đây là bánh kếp mà con hay nhắc đến à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-72.html.]
Mẹ Lâm nhìn mâm đồ ăn cô bày sẵn, hai mắt sáng lên.
Một mân cơm này thịt thà rau củ đủ loại màu sắc, nhìn vào khiến người ta thèm chảy nhãi.
Con dâu mấy ngày hôm trước nói muốn ăn giá đỗ, lúc đó bà còn tưởng là cô muốn xào giá ăn cho đỡ thèm thôi, không ngờ tới con dâu lại làm thành bánh kếp cho cả nhà.
Lâm Uyển thanh cầm một miếng vỏ bánh kếp đặt vào lòng bàn tay, dùng đũa gắp thêm một ít thịt, cùng với một ít dưa chuột xào, sau đó kẹo thành một cuốn, cái đầu tiên đưa cho mẹ Lâm thử: "Mẹ, mẹ ăn thử trước xem"
Tiểu Lâm ngồi một bên nhìn quá trình gói bánh của cô, cũng cần một miếng lên bắt đầu gói.
Thịt béo ngậy trơn tuột trong cuốn họng, đồ ăn kèm thì tươi mát, giá đỗ thì giòn sần sật, ăn cùng vỏ bánh được làm từ tinh bột, cắn một miếng có thể cảm nhận được tất cả hương vị đều hòa quyện vào nhau, vị ngon đến không thể nói được bằng lời. Đại khái thì mẹ Lâm cảm thấy đây là món ngon nhất mình từng ăn trong cuộc đời.
Bất tri bất giác bà đã ăn hết sạch một cuốn, có chút thèm nhớ hương vị vừa ăn đọng lại trên môi, một bên khác tiểu Lâm đã bắt đầu gói cuốn thứ hai.
Hai nhà bên cạnh cũng đang ăn cơm trưa, nhà bác cả Lâm hôm nay cố ý xào thêm một ít thịt khô, mâm cơm bên nhà bác hai Lâm cũng có thêm một dĩa thịt.
Lúc trước vào những ngày mùa vụ bọn họ rất muốn được ăn thịt, hôm nay có thịt ngay trước mắt nhưng lại cảm thấy nó không còn ngon cho lắm.
Muốn trách thì chỉ có thể trách đồ ăn nhà tam phòng nhìn quá ngon mắt!
Bác cả Lâm với bác hai Lâm trong lòng cứ vừa ăn vừa suy nghĩ như vậy, chẳng mấy chốc đã sắp ăn xong bữa cơm.
Quan hệ giữa Triệu Uyển Thanh và Lâm Tứ Muội không tệ cho lắm, cô ấy không chút khách khí trực tiếp bưng chén tới chỗ cô,"Chị đâu, hôm nay nhà chị ăn món gì lạ thế, em chưa từng thấy món này"
Lâm tiểu đệ cười đến híp hết cả mắt, cố ý cao giọng nói:
"Bánh kếp đó! Chị dâu làm bánh kếp mùa xuân!"