Xuyên Không Vào Hệ Thống Làm Giàu Nuôi Chồng Con - Chương 647
Cập nhật lúc: 2025-03-31 12:02:49
Lượt xem: 0
"Sao không chụp nữa? Do bối cảnh của nơi này không tốt à? Vậy chúng ta đổi cái bối cảnh khác, phía trước còn có một khu rừng rậm..." Bao Đại Đầu ngập ngừng hỏi.
Phạm Hòa Bình hơi cau mày, nói: "Nếu là rừng rậm thì cũng có vẻ không ổn lắm..."
Bối cảnh của khu rừng cũng không hợp với phục trang của bọn cô.
Nhưng bãi biển đầy ánh sáng mặt trời và căn lều nấm bên trong thậm chí còn không có một chút điểm tương đồng với phục trang của họ!
Triệu Uyển Thanh đi thẳng vào vấn đề: "Ở đây tất cả studio chụp ảnh đều như thế này à?"
Bao Đại Đầu cũng hoàn toàn không biết Triệu Uyển Thanh đang nói đến cái gì, nhưng trong tiềm thức của anh ta có thể cảm nhận được phông nền trong studio chụp ảnh ở đây không phải là điều Triệu Uyển Thanh mong muốn.
"Ừ... Đúng vậy." Anh ta chậm rãi nói.
Triệu Uyển Thanh: "Vậy thì không chụp ảnh trong studio nữa, chúng ta lại đi tìm nơi thích hợp khác một lần nữa xem sao."
Phạm Hòa Bình gật đầu, sau đó lập tức ngẩng đầu nhìn Triệu Uyển Thanh: "Chúng ta biết đi tìm bối cảnh ở đâu được?"
"Đúng vậy đúng vậy, chỗ duy nhất có thể chụp ảnh ở Thượng Hải chỉ có loanh quanh mấy studio này, nếu không thì chẳng lẽ em muốn đến đài truyền hình???" Bao Đại Đầu cũng không hiểu.
Triệu Uyển Thanh nghiêng đầu liếc nhìn đường phố nhộn nhịp của Thượng Hải, rồi ngước mắt lên chiếc đồng hồ nhô ra từ nơi cao nhất Bến Thượng Hải ở phía xa...
"Cứ chụp trên đường đi, chúng ta chụp ảnh ngoài trời vậy."
Thượng Hải vào những năm 1980 không có tòa nhà cao ốc nào, ngay cả Tháp Minh Châu mang tính biểu tượng cũng phải mất vài năm nữa mới được chính thức được phê duyệt xây dựng.
DTV
Không có nhà cao ốc nhưng có Bến Thượng Hải.
Bến Thượng Hải đã trải qua một trăm năm, từ một trăm năm thịnh vượng đến một trăm năm sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-647.html.]
Chọn chụp ảnh đường phố ở đây chẳng phải tốt hơn cả phông nền giả ở studio hay sao?
Bao Đại Đầu và Phạm Hoà Bình nhìn theo ánh mắt của cô mà thấy sự phồn vinh của Bến Thượng Hải.
Bao Đại Đầu có hơi do dự: "Như vậy có ổn không?"
Phạm Hoà Bình thì lại cười ha hả: "Được mà, em nghĩ là có thể!"
Vừa mang dấu vết lịch sử lại vừa có một Thượng Hải phồn hoa, liệu còn nơi nào thích hợp chụp ảnh hơn chỗ này sao?
Không có! Phạm Hoà Bình dám tự mình khẳng định luôn: Không có!
Ba người trở lại studio chụp ảnh, Bao Đại Đầu giải thích rõ tình hình cho người chụp phim, trả thêm tiền, lúc này mới kết thúc.
Trên đường trở về, ba người lại một lần nữa thảo luận kỹ càng việc chụp quảng cáo.
"Nếu chúng ta đã muốn chụp ngoài trời, thì người mẫu mà anh tìm được lúc trước cũng nên đổi luôn. Cô ấy chưa đủ khí chất để làm nổi bật trang phục", Triệu Uyển Thanh nói.
Bao Đại Đầu sờ sờ cằm, cũng đồng ý với cô: "Đúng vậy, thực ra người mẫu kia tôi cũng chỉ tìm đại thôi, do tôi cảm thấy thân hình cô ấy cân đối, mặc trang phục của chúng ta cũng khá đẹp..."
Triệu Uyển Thanh: "Chụp ngoại cảnh không thể tránh khỏi việc có rất nhiều người xung quanh. Người mẫu mà chúng ta cần tìm kiếm phải là kiểu người nổi bật, có thể nhìn thấy ngay lập tức dù chỉ liếc mắt qua trong đám đông — chỉ xinh đẹp thôi còn chưa đủ mà còn phải có dáng người hoàn hảo. tất cả mọi thứ đều phải nổi bật hơn người mới được!"
Phạm Hòa Bình vốn dĩ đang ngồi ở một bên lặng lẽ nghe Triệu Uyển Thanh nói, nghe được những lời này, không khỏi hơi ưỡn n.g.ự.c mình lên.
Đáng tiếc Triệu Uyển Thanh cùng Bao Đại Đầu đang nói chuyện hăng say, căn bản không có người nào nhìn thấy biểu hiện nóng lòng muốn thể hiện của ai đó.
Phạm Hòa Bình ưỡn n.g.ự.c hết một lúc lâu, phát hiện không có người nhìn mình, có chút thất vọng sờ lên mặt mình nhéo thử mấy cái.
Mình có vẻ ngoài không đủ đẹp hay sao? Hay là dáng người của mình chưa đủ đẹp? Mình không phải là người có khí chất nổi bật nhất trong đám đông sao?
Đúng lúc này Triệu Uyển Thanh quay đầu lại, nhìn thấy Phạm Hòa Bình đang cúi đầu vẻ mặt đau khổ.