Màn Thầu nhà cô chỉ mới mười tuổi thôi mà cô bé theo đuổi ?
Nụ gương mặt của già Triệu Uyển Thanh căn bản là thể đè xuống .
Ôn Vãn cũng về phía bảo mẫu nhà , lúc cũng thể thấy Triệu Uyển Thanh và Lâm Khải.
" cầm túi sách cho cô." Bảo mẫu đưa tay cầm túi sách giúp cô bé.
"Đây chính là đứa nhỏ cô đón ? Cô bé xinh !" Triệu Uyển Thanh ngắm cô bé xinh , đến con trai nhà hề nhúc nhích thì hai mắt cô lóe sáng giống như thể tỏa ánh sáng .
DTV
"Cháu chào dì." Ôn Vãn và lên tiếng chào hỏi với Triệu Uyển Thanh.
"Được , đúng là đứa bé ngoan." Triệu Uyển Thanh hiền từ xoa đầu cô bé.
Trên đường trở về, Lâm Khải nhớ đến ánh mắt bạn học kỳ lạ bèn hỏi: "Mẹ, vì chằm chằm Ôn Vãn như thế?"
Triệu Uyển Thanh: "Con gái xinh , còn cho phép nhiều hơn ?"
" , hình như quan hệ giữa con và bạn học Ôn Vãn tệ lắm nhỉ, còn cho mượn vở ghi chép..." Triệu Uyển Thanh hì hì hỏi con trai.
Màn Thầu trả lời ngay thẳng: "Mẹ, con và Ôn Vãn cùng bàn, tất nhiên bình thường cũng giúp đỡ qua ."
Triệu Uyển Thanh con trai cho nghẹn, trong thoáng chốc vẫn thể gì.
Buổi tối, Triệu Uyển Thanh tự xuống bếp cơm gà om, xào thêm mấy món rau, bưng lên bàn cắt thêm một đĩa trái cây.
Ba đứa trẻ trong nhà đều sắp thi nên đương nhiên thức ăn ngon hơn.
Tay nghề nấu nướng của Triệu Uyển Thanh thì cần , chỉ cần cô xuống bếp, đồ ăn sẽ cuốn sạch.
Gần đây Lâm Thiệu Hoa cũng đang chuẩn thi cuối kỳ và bảo vệ luận văn nghiệp nên bận rộn, đều là đến đón các con nhưng trong thời gian , Triệu Uyển Thanh gánh vác nhiệm vụ .
Màn Thầu vẫn tiếp tục học đến cuối tháng sáu, đó nhà trường để học sinh trở về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-vao-he-thong-lam-giau-nuoi-chong-con/chuong-640.html.]
Ở nhà nghỉ ngơi một ngày, đến trường thi một ngày, tuần cuối cùng của tháng sáu, kỳ thi lên cao trung ở Bắc Kinh cũng chính thức bắt đầu.
Địa điểm thi Màn Thầu phân đến là trường trung học thuộc Nhân Đại, nơi cách tứ hợp viện ở Bắc Vịnh khá xa, cho dù xe đạp xe buýt thì về như thế vẫn tiện lắm.
Thế là Triệu Uyển Thanh đến khu vực gần trường trung học phụ thuộc Nhân Đại thuê một gian phòng và trả tiền thuê cho một tháng.
Tiêu mười đồng tiền để con trai trưởng thể thuận tiện thi cử.
Thời gian cho kỳ thi lên cao trung ở Bắc Kinh là hai ngày, tổng cộng tám môn thi. Trong thời gian Triệu Uyển Thanh đều theo Màn Thầu trong cả quả trình thi, mãi đến môn thi cuối cùng kết thúc.
Buổi chiều ngày thi cuối cùng, Triệu Uyển Thanh và những phụ khác đều chờ đợi cổng trường.
Rất nhanh đó, mấy đứa bé .
Lúc Triệu Uyển Thanh thấy con trai và cô bé Ôn Vãn xinh .
Có lẽ vì hôm nay là ngày thi nên trong trường cũng hạn chế các bạn học mặc quần áo thế nào, hôm nay cách ăn mặc của Ôn Vãn đúng là sáng chói nhất trong đám đông.
Trên mặc một chiếc áo sơ mi trắng, mà áo sơ mi cũng đặc thù, trong đó còn xen lẫn kim tuyến nên ánh mặt trời, chiếc áo lóe sáng, bên là một chiếc váy ca rô màu trắng hồng, chân mang đôi giày da nhỏ.
Lúc cô bé đang nghiêng đầu chuyện với con trai , tóc dài đen nhánh, mềm mại cột chặt bằng một sợi dây cột tóc màu hồng và thắt thành một chiếc nơ con bướm ở phía , thật sự cũng giống như tên, cực kỳ dịu dàng.
"Cháu chào dì!" Ôn Vãn thấy Triệu Uyển Thanh đến, cô bé tươi , mặt mày cũng cong theo.
Xem là một đứa bé dạy dỗ .
Triệu Uyển Thanh cũng ha ha, chào hỏi cô bé, đó mới dẫn con trai rời .
Trên đường trở về, Triệu Uyển Thanh vẫn quên hỏi con trai : "Vừa con gì với ?"
Màn Thầu vẫn đàng hoàng chững chạc như : "So sánh đáp án ạ."
Triệu Uyển Thanh gì nhưng khóe miệng vểnh cao lên đến tận trời.
Cô bé nhà rõ ràng như mà con trai nhà cô vẫn .